CÔNG TY TÀI CHÍNH TRÁCH NHIỆM HỮU HẠN MỘT THÀNH VIÊN NGÂN HÀNG VIỆT NAM THỊNH VƯỢNG - CHI NHÁNH QUẢNG NINH ⭐ tra cứu mã số thuế 0102180545-001 - Số 1, ngõ 1, phố Rạp Hát, Phường Bạch Đằng, Thành phố Hạ Long, Tỉnh Quảng Ninh, Việt Nam Thịnh Sủng Chi Hạ Chương 54 Chương trước Chương tiếp Mai Như từ trước đến nay chưa bao giờ cưỡi một con ngựa điên cuồng như thế. Ngựa bị đau nên nhảy lên rất cao, sau đó chạy vọt đi. Nàng biết bây giờ mà bị ngã xuống đất không chết cũng tàn phế. Mai Như chỉ có thể nắm chặt dây cương, cả người dán ở trên lưng ngựa. Thịnh Thế Đích Phi - (Chương 428) - Tác giả Phượng Khinh Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Mặc dù bây giờ Tâm nhi còn nhỏ không nên tới gần sủng vật, nhưng Bích Nhãn Tuyết Hồ này cũng còn nhỏ Chương 44. Chương trước Chương tiếp. Thịnh Hạ thưởng thức khúc đàn sinh nhật tuy rằng có sai vài nhịp. Đây là lần thứ ba Nhậm Ngạn Đông chúc mừng sinh nhật cùng cô. Lần đầu tiên là khi bọn họ mới vừa yêu nhau mấy tháng. Đến sinh nhật, cô nói ' tam ca, anh xem anh đã Đón đọc báo Hạ Long số 662 phát hành ngày 20/10. Trung tâm Truyền thông tỉnh phối hợp với Hội Văn học nghệ thuật tỉnh biên tập, xuất bản số báo Hạ Long số 662, phát hành ngày 20/10/2022. Trang nhất báo Hạ Long số 622, phát hành ngày 20/10/2022. Báo Hạ Long 16 trang, gồm nhiều cash. Skip to content Tác giả Nhĩ Nguyên Thể loại Cổ đại, song trùng sinh, ngược nam, cung đình hầu tước, chính văn HE, ngoại truyện OE Nhân vật chính Mai Như, Phó Tranh Tình trạng Tiếng Trung Hoàn thành Tiếng Việt Hoàn thành Giới thiệu Đằng sau bức màn sủng ái che giấu nỗi khổ chẳng ai thấu. Kiếp trước người người hâm mộ Mai Như lấy tấm chồng tốt, hưởng trọn sự sủng ái của Yến Vương lẫn vinh hoa phú quý. Thế nhưng cuối cùng nàng lại chết vì tự sát. Cả một đời làm thế thân, cả một đời làm con rối, cả một đời bị ghẻ lạnh. Sống lại kiếp này, Mai tam cô nương thật sự không muốn chịu đựng nỗi uất ức như vậy nữa! Tóm tắt bằng một câu Đằng sau bức màn sủng ái che giấu nỗi khổ chẳng ai thấu. Mục lục 001🍑002🍑003🍑004005🍑006🍑007🍑008009🍑010🍑011🍑012013🍑014🍑015🍑016017🍑018🍑019🍑020021🍑022🍑023🍑024025🍑026🍑027🍑028029🍑030🍑031🍑032033🍑034🍑035🍑036037🍑038🍑039🍑040041🍑042🍑043🍑044045🍑046🍑047🍑048049🍑050🍑051🍑052053🍑054🍑055🍑056057🍑058🍑059🍑060061🍑062🍑063🍑064065🍑066🍑067🍑068069🍑070🍑071🍑072073🍑074🍑075🍑076077🍑078🍑079🍑080081🍑082🍑083🍑084085🍑086🍑087🍑088089🍑090🍑091🍑092093🍑094🍑095🍑096097🍑098🍑099🍑100101🍑102🍑103🍑104105🍑106🍑107🍑108109🍑110🍑111🍑112113🍑114🍑115🍑116117🍑118🍑119🍑120121🍑122🍑123🍑124125🍑126🍑127🍑128129🍑130🍑131🍑132133🍑134🍑NT Thể loại Ngôn tình, cổ đại, HE, tình cảm, trọng sinh, nữ cường, ngược nam Số chương 135 Ai mà không ghẹn tị với Mai Như khi nàng được gả vào gia đình giàu sang quyền thế, đã vậy còn được Yến Vương sủng ái vô hạn, nói rằng chuyên sủng cũng không quá. Thế nhưng, nàng tự sát. Cả đời làm thế thân, con rối, cả đời cô đơn. Sống lại kiếp này, Mai Tam tiểu thư không thể cứ sống nghẹn khuất như kiếp trước. 1. Nữ chính đủ cứng, không dễ mềm lòng như bao bộ trọng sinh khác 2. Nam chính kiếp trước tàn nhẫn, nhưng kiếp này ăn đủ, đảm bảo ngược nam chất lượng 3. Theo mình thấy truyện tình tiết chậm nhưng lại không nhàm chán, xoáy sâu vào tâm lý từng nhân vật. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Thịnh Sủng Chi Hạ! Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Bí Mật Độc Quyền Nguyên Viện Xung Hỉ Bảo Bối Lục Phong Tranh Chocolate love Devilkjss vs Yêu Ư? Tôi Không Tin Moonlight Tổng Giám Đốc Đại Nhân Trạm Lượng Phượng Nghiên Trấn Quốc JFang Review Đề_cử Cổ_đại Trọng_sinh Ngược_nam Sạch Tên truyện Thịnh Sủng Chi Hạ Tác giả Nhĩ Nguyên Độ dài 135 chương Tình trạng Hoàn convert Link Lời nói đầu, nhiệt liệt đề cử truyện cho những bạn thích ngược, đặc biệt là ngược nam nhé. Hầu hết mấy bạn nam chính nam phụ trong này đều bị ngược không ít thì nhiều, đặc biệt anh chính bị ngược tả tơi, ngược quằn quại, đến chương cuối còn ngược, ngược mà người đọc mình cũng thấy đau thay lòng mề… Như trên hashtag có đề cập, truyện trọng sinh, chính xác là chị nữ chính trọng sinh. Kiếp trước chị gả cho Yến vương – một vị hoàng tử không được sủng ái, thậm chí còn bị ghét lơ. Khi ấy ai nấy đều hâm mộ vì chị lấy được chồng giỏi chồng đẹp còn được yêu thương, hơn nữa anh lại còn chỉ chuyên sủng một mình chị. Nhưng ở trong chăn mới biết chăn có rận, đêm động phòng, chị lẻ loi một mình đến tận bình minh; lần đầu tiên, anh chạm vào chị chỉ vì cơn say nhưng miệng anh lại lẩm nhẩm tên một người con gái khác; khi chị sảy thai đau đớn trông ngóng anh, anh lại đang gác ngoài phòng cô gái ấy; khi anh giành được ngôi, anh lại đưa chị đến lãnh cung nhường chỗ cho cô gái ấy; cuối cùng chị tự sát, kết thúc mười ba năm vợ chồng cũng kết thúc câu chuyện kiếp trước tại đây. Kiếp này, anh chị lại gặp gỡ dây dưa nhau. Motip cũ là thế, nhưng thật may diễn biến lại không thế. Không ỡm ờ, không lằng nhằng, chị tránh anh như rắn rết, nếu không phải trường hợp bất khả kháng, chị sẽ cố vờ như không thấy anh, không quen biết anh. Còn anh thì ngơ ngác tội nghiệp vì không biết mình đã làm chuyện ác tày trời gì mà khiến chị ghét đến thế. Nói một chút về thân thế nam chính. Anh này đúng là ăn đủ hành của tác giả. Phó Tranh tên anh – là con thứ bảy của Hoàng đế, mẹ anh là một vũ cơ ngoại bang tiến cống, thân phận thấp hèn, sinh anh sau một lần được Vua sủng ái rồi ném sau đầu, bởi thế anh cũng chẳng được Vua cha để mắt. Sau anh có thêm đứa em trai – tên gọi Phó Chiêu – là con thứ mười một của Hoàng đế, mẹ anh sinh cậu em không bao lâu thì mất, hai anh em bảo bọc lẫn nhau. Lớn lên, anh trở thành một vị Vương gia nhàn rỗi không quyền không thế, bị Thái tử và các Vương gia khác chèn ép mọi mặt, cũng không có thế lực nào chống lưng ngoài mối giao thiệp khá tốt với phủ họ Hạ – là thầy giáo của anh, may ra anh nổi danh với dung mạo đẹp, tính cách ôn hoà cùng tài văn chương tranh chữ. Thật sự đọc đôi khi thấy anh đáng thương lắm, cảm giác lẻ loi cô độc của một người thân chốn cung đình mà bị hắt hủi. Nữ chính là Mai Như – Tam tiểu thư chi thứ nhất của Mai phủ – và trớ trêu, người con gái kiếp trước nam chính yêu chính là Nhị tỷ Mai Thiến của chi thứ hai. Nói về Mai Thiến, cô là một cô gái đẹp như thiên tiên, mẹ mất sớm, cô được nuôi bên cạnh Mai lão phu nhân, trường hợp khá giống Minh Lan trong Hồng Phai Xanh Thắm, bởi lẽ đó mà bà rất yêu thương cô. Cô lại ốm yếu hiểu chuyện nên càng được yêu thương hơn. Nếu so ở hiện đại, thì có thể nói Mai Thiến như một cô gái thủ đô thanh lịch, nhẹ nhàng, khéo léo, cô có thể tiếp chuyện với bất kỳ ai, dù ban đầu họ có ghét bỏ thì cô vẫn dịu dàng cười, cuối cùng dù không mến thì cũng ít ai ghét cô được. Ngay chính Mai Như, dù những chuyện kiếp trước như cây châm ngày ngày đâm vào tim cô, song cô vẫn không ghét được người chị gái này. Thậm chí kiếp này, vì lỡ dây dưa nhau mà cô còn cố gắng tác hợp cho chị gái cùng nam chính. Tiếp về nữ chính, ban đầu cô được miêu tả là một cô gái đã không xinh đẹp lại còn cực kỳ ngang ngạnh và kiêu ngạo, danh tiếng của cô trong chốn thượng lưu không mấy tốt đẹp. Âu một phần cũng vì ở nhà cô được bố mẹ anh trai cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa rồi sinh hư. Dưới cô còn có một cô em thuộc chi thứ hai cũng có tính cách khá tương tự. Vốn nhà cô thuộc chi đầu, song lại không so được với chi hai vì bố và anh trai thuộc dạng bình bình không có gì nổi trội lại còn tài tử phong lưu. Thậm chí anh trai cô còn gây chuyện hồ đồ đến nỗi hưu thê ly hôn vợ, để rồi sau này bị ngược tả tơi, và cặp này thì một đi không trở lại, gương vỡ không lại lành. Quay trở lại với nữ chính, trọng sinh, tính cách cô cứng với người cần cứng, mềm với người phải mềm, không có kiểu ỡm ờ, đưa tay rút chân, cũng không có kiểu hếch cằm ngễn cổ, ta đây là nhất. Không trả thù, không trèo với, kiếp này cô chỉ mong gia đình bình an, người thân hạnh phúc. Truyện có thể gắn mác cung đấu, gia đấu, nhưng mọi thứ chỉ dừng ở mức vừa vừa, có ghét nhau ra mặt, có ghen nhau trong lòng,… nhưng không đến mức khiến người ta cảm thấy bức bối tởm lợm. Các nhân vật phụ đủ màu đủ sắc, có người dì nổi danh tài nữ song tính cách lạnh nhạt, thẳng thắn đến mức khiến người ta nghẹn họng trân trối; cố tình tài nữ lại lấy ông chồng tướng quân thô thiển mà gặp vợ là cụp đuôi ngoan ngoãn vâng lời; có anh chàng biếu ca đúng chuẩn mọt sách, mỗi lần gặp mặt là chỉ biết hỏi thăm sức khoẻ mọi người, nếu không bảo ngừng hẳn anh phải lôi hết từ già đến trẻ trong nhà người ta ra mà hỏi, đã thế còn hay xấu hổ thẹn thùng; có cô em biểu muội nhanh nhảu đáng yêu, tính ham vui mà cứ phải ép mình tỏ vẻ đạo mạo; có cậu hoàng tử trẻ con dễ mến, chuyên đấu võ mồm và tranh ăn với nữ chính cùng 1, 2, 3,… đứa nít ranh khác; có người chị dâu quá mức hiền lành nhu nhược, nhưng thật may cuối cùng chị cũng tìm được hạnh phúc; có gã Thái tử nhớp nháp tởm lợm; có cô tiểu thư mặt tiên dạ sói… Có thể nói hầu hết tính cách của các nhân vật nam nữ đều khá nhẹ nhàng đáng mến, chỉ trừ một vài nhân vật phản diện, nhưng cuối cùng đều chịu trừng phạt thích đáng. Truyện đọc rất đã, rất sướng, đặc biệt hành văn khiến người đọc cũng đồng tình cùng các nhân vật, vui cùng vui, buồn cùng buồn, giận cùng giận, đau cùng đau. Một điểm cộng to đùng cho truyện nữa đó là sự dứt khoát và tin tưởng nhau. Chính vì điều này mà truyện không sa vào lối mòn của các tình huống cẩu huyết, tam quan bất chính. Không thể nói nữ chính hoàn toàn mất hết cảm xúc với nam chính, nhưng những ký ức cũ ngày ngày đâm vào mắt, chọc vào tim, nó như một cái xương mắc ngang họng khiến cô không dung thứ, không chấp nhận được anh nói chính xác là không dễ dàng dung thứ, chấp nhận anh dù anh đã làm rất rất nhiều chuyện vì cô. Truyện không chỉ gói gọn trong việc nhà cửa việc cung đình, mà còn là việc quốc gia việc chiến tranh, đó là hành trình đến chiến tuyến thăm người thân, là hành trình làm sứ giả sang địch quốc. Không miêu tả quá tỉ mỉ, cũng không qua loa xong chuyện, mọi thứ được cân bằng ở mức độ vừa phải khiến người đọc vừa đủ cảm nhận, vừa đủ thoả mãn. Duy một tiếc nuối đó là hai chương cuối lằng nhằng quá, đoạn này giải thích cho kiếp trước kiếp này nhưng cứ xoay qua xoay lại khiến mình cảm thấy rối rắm và cứ như tác giả cố để kết thúc cho nhanh vậy. P/s1 Mình đang chìm trong đống truyện của tác giả này, và phải nói là tác giả viết rất khá. Hâu hết là ngược nam, mà tội cái là mấy anh nam lại thuộc dạng tử tế, được cái nữ ổn nên thôi, mình thuộc team cưng nữ ngược nam mà, cuối cùng HE là được. P/s2 Sau khi đọc thêm 1 loạt bộ của bà này thì chỉ đề cử thêm 2 bộ hiện đại là Trả Nợ và Thực Cốt. Những bộ còn lại không có gì nổi bật, đọc mệt. P/s3 Bổ sung thêm tí về kiếp trước. Ban đầu anh yêu cô chị của nữ chính, lý do yêu thế nào có giải thích và mình thấy hợp lý, thuyết phục. Nhưng sau cô chị ấy bị gã Thái tử ngắm trúng rồi túm làm Thái tử phi, mà chị này đúng chuẩn ngoan ngoãn dịu hiền nên cũng tội. Nam chính gặp nữ chính, cô để ý anh trước rồi sau 2 người lấy nhau, lúc đó anh ms biết mình sai rồi, lẽ ra ko nên lấy người khác làm thế thân, thế là anh trốn tránh… Tóm lại sau này anh yêu nữ chính, nhưng kiểu cố chấp với tình cảm trước cộng một số vấn đề ngăn cách hai người nên không nhận ra hoặc đã lờ mờ nhận ra nhưng cứ cố trốn tránh. Cuối dùng bị NGƯỢC tơi bời!!! Hôm nay ở yến tiệc, Mai phủ tới sớm nhất. Kiều thị rất nhớ con gái mình, mấy hôm trước bà cứ nhắc Tuần Tuần với Mai Thần, hôm nay dậy rất sớm căn bản vì không ngủ được. Vừa thấy Tuần Tuần, Kiều thị mới hoàn toàn ổn định, trong lòng có rất nhiều lời muốn nói. Mai Như cũng vui vẻ, đôi mắt cong thành vầng trăng lão thái cùng Kiều thị, tiểu Ngô thị mọi người thỉnh an Mai Như, Mai Như vội vàng miễn lễ mời ngồi, mọi người ngồi xuống nói chuyện. Bình tỷ nhi không ngồi được, không lâu sau thì đi chỗ khác chơi. Mấy năm nay Bình tỷ nhi nẩy nở, bộ dáng giống giống Mai Thiến sáu bảy phần rất xinh đẹp. Chỉ là nàng không như Mai Thiến ốm yếu, ngược lại rất đanh đá. Hiện giờ Bình tỷ nhi cũng tới tuổi cập kê, nhân lúc nàng không ở, Mai Như dò hỏi việc hôn nhân của nàng, Đỗ lão thái thái trả lời “Phạm dương Lư gia có Cửu Lang……”Lão thái thái vừa nói ra, Mai Như đã ngắt lời “Lão tổ tông hay là chọn tiếp đi.” Kiếp trước Bình tỷ nhi tuy đanh đá, nhưng Lô Cửu lang không phải người tốt, một lời không hợp đã động thủ đánh người, cuối cùng thấy Quốc công phủ xuống dốc thất vọng, thì trực tiếp hưu thê, loại này nhân duyên sao có thể mai mối được? Mai Như thật sự không ưng người thái thái nghe hiểu ý Mai Như vì vậy gật gật đầu. Nhớ hai mẹ con nàng đã lâu chưa gặp, lão thái thái và tiểu Ngô thị đi ra đằng sau nghỉ một chút, ngắm cảnh uống này Kiều thị lôi kéo Mai Như ngó trái ngó phải. Thấy Tuần Tuần đã hết vẻ ngây thơ, lộ ra vài chút ổn trọng trong lòng bà an tâm. Chỉ là nghĩ đến chuyện con nối dõi, Kiều thị không khỏi sốt ruột “Nghe nói con ở bên ngoài nhặt về một đứa trẻ không liên quan?”Chuyện này mấy ngày trước Lý hoàng hậu đã hỏi qua, Mai Như nhíu mi “Chỉ là một tiểu nha đầu, sao tất cả mọi người đều biết?”“Bao nhiêu người nhìn chằm chằm Yến Vương điện hạ?” Phó Tranh ở trong triều càng ngày càng tốt, Yến Vương phủ đương nhiên càng ngày càng là chủ đề nóng, chỉ sợ có người không để ý danh phận, muốn làm di nương thị thiếp gì đó. Kiều thị vội la lên “Tuần Tuần con không sinh cũng được nhưng phải cẩn thận.”Vừa nghe đến chuyện con nối dõi, Mai Như đau đầu, nàng tùy tiện lừa gạt nói “Biết biết.”Thấy Mai Như ứng phó chính mình, Kiều thị tức giận “Thiến tỷ nhi đã mang thai vài tháng, con thì chậm chạp không có động tĩnh, sao nương lại kh thay con sốt ruột?”Nhìn mẫu thân như vậy, Mai Như chỉ có thể lấy ca ca làm tấm chắn “Nương, ca ca hiện tại như thế nào?” Nàng này quả nhiên chọc trúng chỗ giận của Kiều thị, hừ một tiếng, Kiều thị bất mãn nói “Ca ca ngươi cũng không bớt lo, ai cũng nói tốt, nhưng chưa coi trọng ai, nó căn bản là không muốn thành thân, đúng là đang lừa gạt ta!”Mai Như nhíu mày, hỏi “Ca ca còn đi chỗ đó sao?” “Chỗ đó” chỉ chính là chỗ Đổng thị. Bởi vì có ca ca lì lợm, Mai Như tự nghĩ xấu hổ, nàng đã hơn một năm chưa gặp Đổng thị, còn không biết tỷ tỷ sống như thế thị lập tức nói “Nó có chỗ nào nhớ thương người ta? họ Hồ tháng giêng nắm ngoái tìm được đường sống trong chỗ chết trở lại, hiện tại ở kinh thành đại doanh, hai vợ chồng sống rất tốt, hình như lại mang thai lần nữa.” Nói xong lời cuối cùng, Kiều thị lại thở dài một hơi. Người vợ bị hưu của con mình đã sinh một đứa, trong bụng lại mang một cái, lại nhìn Mai Tương dưới gối mới có một thứ nữ, Kiều thị sao có thể không nóng nói Hồ Tam Bưu không chết, Mai Như rất kinh ngạc “Thật sự?”Nhìn nàng, Kiều thị nói “nương có thể lừa con? Chức ở lại kinh kia đáng lẽ là ca ca con……” Chuyện này Mai Như có ấn tượng, lúc ấy Phó Tranh còn giải thích. Mai Như không nghĩ tới cư nhiên là Hồ Tam Bưu đã trở lại, Mai Như càng không nghĩ Phó Tranh thế mà giúp ca ca nói dối…… Nàng ở trong tối tự cân nhắc, Kiều thị xụ mặt nói “Con đừng nghĩ lừa gạt mẫu thân, nhìn xem bụng con, lại nhìn bụng Thiến tỷ nhi……”Thật là nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, khi nói chuyện về Mạnh lão thái thái, Mai Thiến cùng Mạnh Uẩn Lan đã đến. —— tiểu Kiều thị đến chỗ Mạnh Chính, cũng không ở kinh Thiến đã mang thai hơn năm tháng, mặc áo khoác đường viền làm bằng chỉ bạc, cả người phúc hậu, khí sắc cũng hồng hào rất nhiều, chỗ nào giống thân mang bệnh? Thật khiến Kiều thị hâm mộ. Nhưng thật ra Mạnh Uẩn Lan rầu rĩ, uể oải, rõ ràng có chút không vui vẻ. Như vậy không giống ngày thường nàng, Mai Như không khỏi tò mò “Thân thể Lần nhi không thoải mái?”“Chỗ nào?” Mạnh lão thái thái thở dài, “Nha đầu này hôm nay không muốn tới!”Mai Như càng thêm nghi hoặc, nhìn Mạnh Uẩn Lan nói “Rốt cuộc làm sao vậy?”Mạnh lão thái thái nói “Nha đầu này định khiến bà già này giận đây.”Mạnh Uẩn Lan dậm dậm chân, không nói lời nào, chạy tới đằng sau tìm Bình tỷ nhi lão thái thái lắc đầu, kể khổ cùng Mai Như “Vương phi, ngài nói với nha đầu đi. Mấy tháng nay nó đều như vậy, cũng không nói có chuyện gì, bà già này thật sự rất lo lắng, cũng không nói được nó”Mai Như nghe vậy không khỏi thầm nghĩ, chẳng lẽ là là bởi vì Phó Chiêu? Phó Chiêu hôm nay cũng muốn tới, hắn và Uẩn Lan có chuyện gì? Mai Như âm thầm tò mò. Nhưng chuyện này nàng khó mà nói, càng không tiện hỏi, Mai Như cân nhắc buổi tối nói với Phó Tranh một câu, để hắn đi thăm hỏi mạng Phó Chiêu đến rất sớm, đang đứng đằng cạnh Phó Tranh là Mạnh An đang nói chuyện với nhau, Phó Tranh vừa lúc hỏi hôn sự của Mạnh Uẩn Lan. Mạnh An hàm hồ cười nói “Không sai biệt lắm, sắp có thể định ra.”Phía dưới tay Phó Chiêu ngừng dừng lại, hắn cầm một khối mứt, lặng lẽ nhìn Mạnh An, sau đó rũ mắt, chậm rì rì để vào trong miệng nhấm nuốt. Mứt rất ngọt, nhưng hắn ăn vào lại hơi chua, như là có thứ gì đó. Phó Chiêu không ăn, hắn cũng không ngồi nổi vì vậy ra khỏi thính đường. Nhưng sau khi ra hắn lại không biết đi chỗ nào, chỉ có thể đi đi lại lại, rồi thất thần mà trở về nhạt liếc mắt nhìn hắn, Phó Tranh tìm một cơ hội đơn độc hỏi hắn “Chiêu nhi, vì sao hôm nay tâm trạng đệ lại không yên?”Phó Chiêu cọ tới cọ lui sau một lúc lâu, mặt đỏ không nói Tranh trực tiếp hỏi “Chính là bởi vì Mạnh phủ nhị cô nương?” Vừa nghe lời này, mặt Phó Chiêu lập tức đỏ lên. Phó Tranh chỉ cảm thấy buồn cười, tiếp tục hỏi “Đên muốn cưới nàng?”“Không có.” Phó Chiêu vội vàng phủ nhận, dừng một chút, lại nhỏ giọng khó khăn nói “ Hôn sự của Nhị cô nương không phải định rồi sao?”“Không phải chưa định sao?” Phó Tranh nhàn nhạt Chiêu càng quẫn bách, gãi gãi đầu, hắn nói “Thất ca, đệ cũng không biết mình rốt cuộc có muốn cưới nàng hay không, cũng không biết nàng có ý gì.” Lại nói “Đệ có nên hỏi trước ý nàng?”Phó Tranh nghe xong thẳng thở dài “Chiêu nhi, nếu đệ không rõ lòng mình thì tự hỏi rằng nếu nàng gả cho người khác, đệ vui vẻ hay không, có đồng ý hay không, lúc đó sẽ hiểu ra.” Đối diện Phó Chiêu cứng lại, Phó Tranh tiếp tục nói “Nếu là đệ muốn cưới, thì cưới luôn, làm gì hỏi ý tứ cô nương nhà người ta? Nếu nàng không muốn gả cho đệ, đệ sẽ không cưới sao?”Phó Chiêu đơ người. Hắn muốn cưới Mạnh Uẩn Lan sao, nghĩ đến nàng gả cho người khác sẽ khó chịu sao, Phó Chiêu lúng ta lúng túng, giống như miếng mứt kia lại bắt đầu hơi chua.……Sân khấu đang trình diễn, Mai Như yêu cầu một vở diễn, vài vị lão thái thái cũng yêu cầu, vô cùng náo Uẩn Lan ngồi ở bên cạnh Mai Như, vẫn là dáng vẻ ủ rũ. Mai Như nhìn nàng nói thì thầm “Chúng ta đi dạo trong vườn một chút?” Mạnh Uẩn Lan gật gật đầu, lại nói “Ngươi đừng giúp đỡ lão tổ tông nói chuyện, bà ấy đang giục ta thành thân.” Mai Như cười “Ta lười nói với người.”Thấy Mai Như xuống lầu, những phu nhân đứng dậy hành lễ, Mai Như miễn lễ, dẫn Mạnh Uẩn Lan ra đằng sau hoa viên giải trước Phó Chiêu nghe được một ít động tĩnh, hắn lại ngồi không yên. Phó Tranh liếc mắt nhìn hắn, nghiêng đầu không biết phân phó người bên cạnh cái giêng hoa sen đã khô, hiện giờ trong ao sạch sẽ, chỉ chờ năm mới sẽ sinh sôi nảy nở. Vòng qua nhà thuỷ, phía đông là rừng hoa mai. Mặt hồ gợn sóng như đang đánh đàn. Kiếp trước trong vương phủ không có cái này, lạnh lẽo, một tí pháo hoa cũng không có, khác hẳn kiếp này. Mai Như ngắm nhìn, để Tĩnh Cầm cắt hai cành hồng mai xuống để mang về Uẩn Lan vẫn gục đầu xuống, Mai Như nhìn nhìn nàng, nàng cũng nhìn Mai Như. Than một tiếng, Mạnh Uẩn Lan kề tai nói nhỏ với Mai Như l “Được rồi Tuần Tuần, Vương gia đối xử với ngươi tốt không?”Phó Tranh đối xử với ta tốt không?Mai Như trầm mặc. Ánh nắng mặt trời chiếu xuống, khuyên tai trân châu nàng nhẹ lay động. Đời này Phó Tranh đối với nàng rất tốt, hắn vui vẻ bên nàng, không chỉ không khiến nàng cô đơn còn bảo vệ nàng, đến chuyện con nối dõi cũng không làm khó nàng, thay nàng suy nghĩ. Nghĩ đến bóng dáng trầm tuấn lại có thể dựa vào kia, trong lòng Mai Như l dâng lên một ít ấm áp. Nàng nói với Mạnh Uẩn Lan thể “Điện hạ đối xử với ta khá tốt.”Mạnh Uẩn Lan thở dài “Nhưng ta nhìn Thiến tỷ tỷ, ta rất sợ thành thân. Ngươi xem nương ta rất khó đối phó đi, nhưng Thiến tỷ tỷ không có chút nào là không vui, còn dỗ nương ta, trong phủ trên dưới không có ai không khen nàng, lão tổ tông còn định để Thiến tỷ tỷ làm quản sự. Được rồi Tuần Tuần, ta sao có bản lĩnh này?” Mạnh Uẩn Lan vô cùng uể oải “Còn có lời này ta không nên nói, nhưng Thiến tỷ tỷ có một mình, năm trước còn tính toán cho nạp thiếp cho ca ta, về sau là ca ta không đồng ý. Nếu là ta, chỉ nghĩ là cảm thấy phiền lòng, còn tâm trạng gả cho ai?” Nàng lại cảm khái nói “Nếu là gả cho người mình không thích thì cả đời này miễn miễn cưỡng cưỡng, sẽ không dễ chịu. Nếu là gả người mình thích, về sau hắn có người khác, chắc chắn càng khó chịu.”Mai Như ngây ngẩn cả người, thầm nghĩ, nha đầu này thật là trong sáng. Suy bụng ta ra bụng người, nếu là Phó Tranh nạp thiếp, nàng khó chịu sao? Kiếp trước tâm nàng đã chết, sẽ không khó chịu, nàng định đời này nạp thiếp cho Phó Tranh, nhưng hiện tại thì sao? Mai Như không nói chuyện, lại than một tiếng, phía trước có nha hoàn lại đây mời nàng, nói là Vương gia có một số việc muốn cùng Vương phi thương lượng. Mai Như khó hiểu, Phó Tranh hiện tại có chuyện gì muốn cùng nàng thương lượng? Nàng nhìn Mạnh Uẩn Lan, Mạnh Uẩn Lan nói “Tuần Tuần ngươi đi đi, ta ngồi trong chốc lát, chờ lát nữa tìm ngươi.” Mai Như gật gật đầu, bảo nha hoàn hãy đi Uẩn Lan ngồi ghế đá thượng chống cằm ngây ngốc, nha hoàn đứng ở bên cạnh hầu hạ. Không bao lâu phía sau có tiếng bước chân, Mạnh Uẩn Lan cho là Mai Như đã trở lại, nàng nâng má xoay đầu, bỗng chốc lại căm giận quay lại!Phó Chiêu đứng ở bên cạnh, vò đầu nói “Ngươi còn giận bổn hoàng tử sao?”Mạnh Uẩn Lan nói “Không dám.”“Là giận rồi?” Phó Chiêu nói, “Ngươi nghĩ muốn cái gì, bổn hoàng tử cho người mua về nhận lỗi.”Mạnh Uẩn Lan lạnh lùng nói “Không nhọc phiền điện hạ.”Bị nàng nói vậy, Phó Chiêu cũng không có dậm chân, chỉ nói “Ngày mai tết Thượng Nguyên, ngươi đi xem hoa đăng không?”Mạnh Uẩn Lan nhìn nhìn hắn, Phó Chiêu mặt đỏ đỏ, nói “Bổn hoàng tử đi, đến lúc đó tìm ngươi.” Dứt lời cũng không đợi người nói thì hắn đã đi mất, để Mạnh Uẩn Lan cùng nha hoàn sững sờ ở chỗ đó.……Mai Như bận rộn cả một ngày, rất mệt mỏi, nha hoàn hầu hạ nàng tắm rửa. Nước trong bể tắm ào ạt cuồn cuộn không dứt, khói lượn lờ không ngừng, tựa như đặt mình trong tiên cảnh Mai Như tùy ý để bọn nha hoàn giúp mình lau người, lại thay quần áo sạch phòng ngủ Mai Như mặc trung y, tóc đen búi lại, đang ngồi ở trước bàn trang điểm, chợt, có người vén rèm đi vào, bước chân nặng Như nghiêng đầu nhìn qua, thì thấy Phó Tranh đứng ở bên cạnh. Vóc dáng cao cao, Mai Như không thể không ngẩng mặt, đối diện với hắn. Phó Tranh còn mặc áo gấm ban ngày, đai ngọc thắt eo, khiến cho dáng hắn càng thon dài. Mặt mày tinh xảo, ánh mắt đen nhánh, mang vẻ ôn nhu, tựa như đang lạc vào chốn tiên cảnh, đẹp cũng đủ làm người tim đập thình Như ngưng lại, Phó Tranh vẫn là nhìn nàng. Hắn uống một ít rượu, trên người là mùi rượu nhàn nhạt, là mùi thanh mát của hoa Lê. Cảm giác say quanh quẩn ở bên người, làm người có chút hơi Như đã rửa mặt chải đầu, sạch sẽ giống như đứa trẻ, còn rất mềm mại, khiến người muốn ôm. Phó Tranh liếc qua bên tai nàng. Đôi khuyên trân châu không còn nữa. Phó Tranh cúi người hôn tóc nàng, lại xoa bóp vành tai, nàng hiếu kỳ nói “Nàng thích trang sức như thế nào?”Mai Như cười nói “Khuyên tại trân châu kia rất đẹp.”“Còn cái khác?” Phó Tranh nói, “Vòng tay ngọc ta đưa cho nàng không đẹp sao? Không thích?”Nghe lời này, Mai Như chỉ cảm thấy kỳ quái. Người này hôm nay hỏi hai lần, vẻ mặt tính toán chi li. Nàng cười nói “Đã cất đi”Phó Tranh không nói lời nào chỉ mở tay. Mai Như hiểu ý. Nàng không kiên nhẫn được như người này, chỉ có thể lấy đêm, Phó Tranh bắt được tay nàng, đeo vòng tay cho nàng. Cổ tay nàng trắng mềm còn ngọc được điêu khắc rất đẹp, khiến nàng càng thêm trắng. Mai Như đeo trong chốc lát, thoáng có chút ôn nhuận lạnh lẽo, nàng muốn tháo xuống, Phó Tranh lại nắm tay nàng, mười ngón đan nhau.“Đừng tháo xuống mang theo bên người đi.” Hắn rũ mắt, trầm giọng nói. Thể loại Ngôn tình, cổ đại, HE, tình cảm, trọng sinh, nữ cường, ngược nam Số chương 135Ai mà không ghẹn tị với Mai Như khi nàng được gả vào gia đình giàu sang quyền thế, đã vậy còn được Yến Vương sủng ái vô hạn, nói rằng chuyên sủng cũng không nhưng, nàng tự đời làm thế thân, con rối, cả đời cô đơn. Sống lại kiếp này, Mai Tam tiểu thư không thể cứ sống nghẹn khuất như kiếp Nữ chính đủ cứng, không dễ mềm lòng như bao bộ trọng sinh khác2. Nam chính kiếp trước tàn nhẫn, nhưng kiếp này ăn đủ, đảm bảo ngược nam chất lượng3. Theo mình thấy truyện tình tiết chậm nhưng lại không nhàm chán, xoáy sâu vào tâm lý từng nhân vật. Nguồn

thịnh sủng chi hạ