Khám phá ngay bài Thơ Tình Yêu Và Nỗi Nhớ nổi tiếng của nhà thơ Xuân Quỳnh hay nhất SóngTác giả: Xuân Quỳnh Dữ dội và dịu êmỒn ào và lặng lẽSông không hiểu nổi mìnhSóng tìm ra tận bể Ôi con sóng ngày xưaVà ngày sau vẫn thếNỗi khát vọng tình yêuBồi hồi trong ngực trẻ Trước muôn trùng sóng bểEm nghĩ về anh, emEm nghĩ về biển lớnTừ nơi nào sóng lên?
Tình Yêu Và Nỗi Nhớ Tác giả: Gió Phương Nam Nơi anh đang vào mùa xuân nơi em bắt đầu vào hạ nối nhau chung dòng sông mẹ nối nhau chung một vầng trăng Giờ anh đang mùa tuyết tan lá hoa khoe tràn hương sắc mà em đang mùa nắng nỏ đất phơi hạt muối quê mình Bước chân ngày anh đi xa tiễn đưa một trời nhung nhớ giọt sương lăn vào trong mắt
Người ta thường hay đối chiếu hai câu thơ "Em cũng không biết nữa, Khi nào ta yêu nhau" của Xuân Quỳnh với câu "Làm sao cắt nghĩa được tình yêu?" trong bài Vì sao của Xuân Diệu. Đúng là giữa chúng có sự tương đồng nhưng cái khác vẫn rõ. Mặc dù tỏ ra ngẩn ngơ nhưng Xuân Diệu vẫn cắt nghĩa và sự cắt nghĩa của ông khá rạch ròi.
Nỗi ám ảnh thời gian thường bảng lảng trong thơ Xuân Quỳnh ngay cả khi chị nói về tình yêu, hạnh phúc lại in bóng xuống những dòng thơ này. Có biết bao nỗi niềm ngẫm ngợi sâu xa về đời người, thời gian, không gian, khát vọng tình yêu, khát vọng sống ở bốn câu thơ
Mẹ mong, bao giờ con tới! Con yêu mẹ bằng Hà NộiĐể nhớ mẹ con tìm điTừ phố này đến phố kia. Con sẽ gặp ngay được mẹ. Hà Nội còn là rộng quáCác đường như nhện giăng tơNào những phố này phố kia. Gặp mẹ làm sao gặp hết! Con yêu mẹ bằng trường họcSuốt ngày
cash.
Nếu thi ca Việt Nam mãi say đắm một Xuân Diệu – ông hoàng của thơ tình thì cũng không bao giờ quên được một Xuân Quỳnh – nữ hoàng của tình yêu. Thơ của bà nhiều, hay và đầy quyến rũ về tình yêu, một tình yêu khát vọng. Những bài thơ tình nóng bỏng mà dịu dàng, mãnh liệt mà hồn hậu của Xuân Quỳnh vẫn luôn là những sợi dây tình cảm giăng mắc chốn trần gian và ở mãi nơi “vườn trần” Xuân Diệu. Trong chặng đường thơ ca của mình, thơ tình của Xuân Quỳnh đã có tiếng nói mới Trực tiếp bày tỏ khát vọng tình yêu của một trái tim phụ nữ mãnh liệt mà chân thành, tự nhiên mà hồn hậu đến lạ kỳ!Cùng với “Thuyền và Biển”, “Sóng” được in trong tập “Hoa dọc chiến hào” 1968, là những bài thơ tình được xem là hay nhất của Xuân Quỳnh nói riêng và thơ tình Việt Nam đương đại nói đang xem Thơ xuân quỳnh tình yêu và nỗi nhớXem thêm Môi Trường Vĩ Mô Là Gì? Các Yếu Tố Của Môi Trường Vĩ Mô Của Doanh Nghiệp Ở đây, chúng ta sẽ được cảm nhận vẻ đẹp của một tâm hồn phụ nữ luôn chân thành, đắm thắm, hồn hậu và trĩu nặng yêu thương, dám bày tỏ những khát vọng mãnh liệt trong của mình trong tình yêu và diễn đạt được trọn vẹn tình yêu ấy. Và ngay bây giờ, dưới đây là những bài thơ tình yêu và nỗi nhớ hay nhất của Xuân Quỳnh chúng tôi muốn chia sẻ đến các Cùng Anh Xuân QuỳnhEm biết đấy là điều đã cũChuyện tình yêu, quan trọng gì đâuSự gắn bó giữa hai người xa lạNỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhauEm đâu dám nghĩ là vĩnh viễnHôm nay yêu, mai có thể xa rồiNiềm đau đớn tưởng như vô tậnBỗng có ngày thay thế một niềm vuiĐiều hôm nay ta nói, ngày maiNgười khác lại nói lời yêu thuở trướcĐời sống chẳng vô cùng, em biếtCâu thơ đâu còn mãi ngày sauChẳng có gì quan trọng lắm đâuNhư không khí như màu xanh lá cỏNhiều đến mức tưởng như chẳng cóTrước cuộc đời rộng lớn mênh mangNhưng lúc này anh ở bên emNiềm vui sướng trong ta là có thậtNhư chiếc áo trên tường như trang sáchNhư chùm hoa mở cánh trước hiên nhàEm hiểu rằng mỗi lúc đi xaTình anh đối với em là xứ sởLà bóng rợp trên con đường nắng lửaTrái cây thơm trên miền đất khô cằnĐấy tình yêu, em muốn nói cùng anhNguồn gốc của muôn ngàn khát vọngLòng tốt để duy trì sự sốngCho con người thực sự Người hơnThơ Tình Cuối Mùa Thu Xuân QuỳnhCuối trời mây trắng bayLá vàng thưa thớt quáPhải chăng lá về rừngMùa thu đi cùng láMùa thu ra biển cảTheo dòng nước mênh mangMùa thu vào hoa cúcChỉ còn anh và emChỉ còn anh và emLà của mùa thu cũChợt làn gió heo mayThổi về xao động cảLối đi quen bỗng lạCỏ lật theo chiều mâyĐêm về sương ướt máHơi lạnh qua bàn tayTình ta như hàng câyĐã qua mùa gió bãoTình ta như dòng sôngĐã yên ngày thác lũThời gian như là gióMùa đi cùng tháng nămTuổi theo mùa đi mãiChỉ còn anh và emChỉ còn anh và emCùng tình yêu ở lại…– Kìa bao người yêu mớiĐi qua cùng heo mayDẫu Em Biết Chắc Rằng Anh Trở Lại Xuân QuỳnhThị trấn nào anh đến chiều nayMảnh tường vắng, mùa đông giá rétDẫu em biết không phải là vĩnh biệtVẫn thấy lòng da diết lúc chia xaXóm làng nào anh sẽ đi quaNhững đồng lúa, vườn cây, bờ bãi…Dẫu em biết rằng anh trở lạiNgọn gió buồn vẫn thổi phía không gian trôi theo cánh cửa một mìnhHạt mưa bụi rơi thầm trên mái ngóiTờ lịch mỏng bay theo lòng ngóng đợiMột con đường vời vợi núi cùng sôngGọi ngàn lần tên anh vẫn là khôngChỉ lá rụng dạt dào lối phốDẫu em biết rằng anh, anh cũng lòng em nào có lúc nguôi Của Anh Xuân QuỳnhPhải đâu mẹ của riêng anhMẹ là mẹ của chúng mình đấy thôiMẹ tuy không đẻ, không nuôiMà em ơn mẹ suốt đời chưa xongNgày xưa má mẹ cũng hồngBên anh, mẹ thức lo từng cơn đauBây giờ tóc mẹ trắng phauĐể cho mái tóc trên đầu anh đenĐâu con dốc nắng đường quenChợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lầnThương anh thương cả bước chânGiống bàn chân mẹ tảo tần năm naoLời ru mẹ hát thuở nàoTruyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anhNào là hoa bưởi, hoa chanhNào câu quan họ mái đình cây đa…Xin đừng bắt chước câu caĐi về dối mẹ để mà yêu nhauMẹ không ghét bỏ em đâuYêu anh em đã là dâu trong nhàEm xin hát tiếp lời caRu anh sau mỗi âu lo nhọc nhằnHát tình yêu của chúng mìnhNhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùngGiữa ngàn hoa cỏ núi sôngGiữa lòng thương mẹ mênh mông không bờChắt chiu tự những ngày xưaMẹ sinh anh để bây giờ cho emTháng Năm Xuân QuỳnhGiấc ngủ vừa chợp quaNắng đã về trước cửaĐêm ngắn phút gần nhauNgày dài như nỗi nhớNước sôi ngầu bọt thauLuộc mình con cá nhỏCon cua chín vàng maiẨn vào trong cụm lúaCỏ dại không người cheRã rời mang sắc úa…Nhưng hãy nghe hãy ngheTrên những cành phượng đỏTrong những đầm sen mởHương tháng năm lan xaMầu tháng năm rực rỡTơ trời giăng ngoài sânCây bàng xoè trước ngõĐêm xanh vời trăng saoCon ve vàng lột vỏCon chim tha rác vềTháng năm – mùa sinh nởTình yêu như tháng nămMang gió nồng nắng lửaLòng anh là đầm senHay là nhành cỏ úa?Chuyện Cổ Tích Về Loài Người Xuân QuỳnhTrời sinh ra trước nhấtChỉ toàn là trẻ conTrên trái đất trụi trầnKhông dáng cây ngọn cỏMặt trời cũng chưa cóChỉ toàn là bóng đêmKhông khí chỉ màu đenChưa có màu sắc khác***Mắt trẻ con sáng lắmNhưng chưa thấy gì đâu!Mặt trời mới nhô caoCho trẻ con nhìn rõMàu xanh bắt đầu cỏMàu xanh bắt đầu câyCây cao bằng gang tayLá cỏ bằng sợi tócCái hoa bằng cái cúcMàu đỏ làm ra hoaChim bấy giờ sinh raCho trẻ nghe tiếng hótTiếng hót trong bằng nướcTiếng hót cao bằng mâyNhững làn gió thơ ngâyTruyền âm thanh đi khắpMuốn trẻ con được tắmSông bắt đầu làm sôngSông cần đến mênh môngBiển có từ thuở đóBiển thì cho ý nghĩBiển sinh cá sinh tômBiển sinh những cánh buồmCho trẻ con đi khắpĐám mây cho bóng rợpTrời nắng mây theo cheKhi trẻ con tập điĐường có từ ngày đóNhưng còn cần cho trẻTình yêu và lời ruCho nên mẹ sinh raĐể bế bồng chăm sócMẹ mang về tiếng hátTừ cái bống cái bangTừ cái hoa rất thơmTừ cánh cò rất trắngTừ vị gừng rất đắngTừ vết lấm chưa khôTừ đầu nguồn cơn mưaTừ bãi sông cát vắng…
Thơ Ngắn Tình Yêu Của Xuân Quỳnh! Nếu thi ca Việt Nam mãi say đắm một Xuân Diệu – ông hoàng của thơ tình thì cũng không bao giờ quên được một Xuân Quỳnh – nữ hoàng của tình yêu. Thơ của bà nhiều, hay và đầy quyến rũ về tình yêu, một tình yêu khát vọng. Những bài thơ tình nóng bỏng mà dịu dàng, mãnh liệt mà hồn hậu của Xuân Quỳnh vẫn luôn là những sợi dây tình cảm giăng mắc chốn trần gian và ở mãi nơi “vườn trần” Xuân Diệu. Trong chặng đường thơ ca của mình, thơ tình của Xuân Quỳnh đã có tiếng nói mới Trực tiếp bày tỏ khát vọng tình yêu của một trái tim phụ nữ mãnh liệt mà chân thành, tự nhiên mà hồn hậu đến lạ kỳ! Cùng với “Thuyền và Biển”, “Sóng” được in trong tập “Hoa dọc chiến hào” 1968, là những bài thơ tình được xem là hay nhất của Xuân Quỳnh nói riêng và thơ tình Việt Nam đương đại nói chung. Ở đây, chúng ta sẽ được cảm nhận vẻ đẹp của một tâm hồn phụ nữ luôn chân thành, đắm thắm, hồn hậu và trĩu nặng yêu thương, dám bày tỏ những khát vọng mãnh liệt trong của mình trong tình yêu và diễn đạt được trọn vẹn tình yêu ấy. Và ngay bây giờ, dưới đây là những bài thơ tình yêu và nỗi nhớ hay nhất của Xuân Quỳnh chúng tôi muốn chia sẻ đến các bạn. Nói Cùng Anh Xuân Quỳnh Em biết đấy là điều đã cũ Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu Sự gắn bó giữa hai người xa lạ Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi Niềm đau đớn tưởng như vô tận Bỗng có ngày thay thế một niềm vui Điều hôm nay ta nói, ngày mai Người khác lại nói lời yêu thuở trước Đời sống chẳng vô cùng, em biết Câu thơ đâu còn mãi ngày sau Chẳng có gì quan trọng lắm đâu Như không khí như màu xanh lá cỏ Nhiều đến mức tưởng như chẳng có Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang Nhưng lúc này anh ở bên em Niềm vui sướng trong ta là có thật Như chiếc áo trên tường như trang sách Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa Tình anh đối với em là xứ sở Là bóng rợp trên con đường nắng lửa Trái cây thơm trên miền đất khô cằn Đấy tình yêu, em muốn nói cùng anh Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng Lòng tốt để duy trì sự sống Cho con người thực sự Người hơn Thơ Tình Cuối Mùa Thu Xuân Quỳnh Cuối trời mây trắng bay Lá vàng thưa thớt quá Phải chăng lá về rừng Mùa thu đi cùng lá Mùa thu ra biển cả Theo dòng nước mênh mang Mùa thu vào hoa cúc Chỉ còn anh và em Chỉ còn anh và em Là của mùa thu cũ Chợt làn gió heo may Thổi về xao động cả Lối đi quen bỗng lạ Cỏ lật theo chiều mây Đêm về sương ướt má Hơi lạnh qua bàn tay Tình ta như hàng cây Đã qua mùa gió bão Tình ta như dòng sông Đã yên ngày thác lũ Thời gian như là gió Mùa đi cùng tháng năm Tuổi theo mùa đi mãi Chỉ còn anh và em Chỉ còn anh và em Cùng tình yêu ở lại… – Kìa bao người yêu mới Đi qua cùng heo may Dẫu Em Biết Chắc Rằng Anh Trở Lại Xuân Quỳnh Thị trấn nào anh đến chiều nay Mảnh tường vắng, mùa đông giá rét Dẫu em biết không phải là vĩnh biệt Vẫn thấy lòng da diết lúc chia xa Xóm làng nào anh sẽ đi qua Những đồng lúa, vườn cây, bờ bãi… Dẫu em biết rằng anh trở lại Ngọn gió buồn vẫn thổi phía không anh. Thời gian trôi theo cánh cửa một mình Hạt mưa bụi rơi thầm trên mái ngói Tờ lịch mỏng bay theo lòng ngóng đợi Một con đường vời vợi núi cùng sông Gọi ngàn lần tên anh vẫn là không Chỉ lá rụng dạt dào lối phố Dẫu em biết rằng anh, anh cũng nhớ. Nhưng lòng em nào có lúc nguôi quên. Mẹ Của Anh Xuân Quỳnh Phải đâu mẹ của riêng anh Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi Mẹ tuy không đẻ, không nuôi Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong Ngày xưa má mẹ cũng hồng Bên anh, mẹ thức lo từng cơn đau Bây giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen Đâu con dốc nắng đường quen Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần Thương anh thương cả bước chân Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao Lời ru mẹ hát thuở nào Truyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh Nào là hoa bưởi, hoa chanh Nào câu quan họ mái đình cây đa… Xin đừng bắt chước câu ca Đi về dối mẹ để mà yêu nhau Mẹ không ghét bỏ em đâu Yêu anh em đã là dâu trong nhà Em xin hát tiếp lời ca Ru anh sau mỗi âu lo nhọc nhằn Hát tình yêu của chúng mình Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng Giữa ngàn hoa cỏ núi sông Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ Chắt chiu tự những ngày xưa Mẹ sinh anh để bây giờ cho em Tháng Năm Xuân Quỳnh Giấc ngủ vừa chợp qua Nắng đã về trước cửa Đêm ngắn phút gần nhau Ngày dài như nỗi nhớ Nước sôi ngầu bọt thau Luộc mình con cá nhỏ Con cua chín vàng mai Ẩn vào trong cụm lúa Cỏ dại không người che Rã rời mang sắc úa… Nhưng hãy nghe hãy nghe Trên những cành phượng đỏ Trong những đầm sen mở Hương tháng năm lan xa Mầu tháng năm rực rỡ Tơ trời giăng ngoài sân Cây bàng xoè trước ngõ Đêm xanh vời trăng sao Con ve vàng lột vỏ Con chim tha rác về Tháng năm – mùa sinh nở Tình yêu như tháng năm Mang gió nồng nắng lửa Lòng anh là đầm sen Hay là nhành cỏ úa? Chuyện Cổ Tích Về Loài Người Xuân Quỳnh Trời sinh ra trước nhất Chỉ toàn là trẻ con Trên trái đất trụi trần Không dáng cây ngọn cỏ Mặt trời cũng chưa có Chỉ toàn là bóng đêm Không khí chỉ màu đen Chưa có màu sắc khác *** Mắt trẻ con sáng lắm Nhưng chưa thấy gì đâu! Mặt trời mới nhô cao Cho trẻ con nhìn rõ Màu xanh bắt đầu cỏ Màu xanh bắt đầu cây Cây cao bằng gang tay Lá cỏ bằng sợi tóc Cái hoa bằng cái cúc Màu đỏ làm ra hoa Chim bấy giờ sinh ra Cho trẻ nghe tiếng hót Tiếng hót trong bằng nước Tiếng hót cao bằng mây Những làn gió thơ ngây Truyền âm thanh đi khắp Muốn trẻ con được tắm Sông bắt đầu làm sông Sông cần đến mênh mông Biển có từ thuở đó Biển thì cho ý nghĩ Biển sinh cá sinh tôm Biển sinh những cánh buồm Cho trẻ con đi khắp Đám mây cho bóng rợp Trời nắng mây theo che Khi trẻ con tập đi Đường có từ ngày đó Nhưng còn cần cho trẻ Tình yêu và lời ru Cho nên mẹ sinh ra Để bế bồng chăm sóc Mẹ mang về tiếng hát Từ cái bống cái bang Từ cái hoa rất thơm Từ cánh cò rất trắng Từ vị gừng rất đắng Từ vết lấm chưa khô Từ đầu nguồn cơn mưa Từ bãi sông cát vắng… Biết trẻ con khao khát Chuyện ngày xưa, ngày sau Không hiểu là từ đâu Mà bà về ở đó Kể cho bao chuyện cổ Chuyện con cóc, nàng tiên Chuyện cô Tấm ở hiền Thằng Lý Thông ở ác… Mái tóc bà thì bạc Con mắt bà thì vui Bà kể đến suốt đời Cũng không sao hết chuyện Muốn cho trẻ hiểu biết Thế là bố sinh ra Bố bảo cho biết ngoan Bố dạy cho biết nghĩ Rộng lắm là mặt bể Dài là con đường đi Núi thì xanh và xa Hình tròn là trái đất… Chữ bắt đầu có trước Rồi có ghế có bàn Rồi có lớp có trường Và sinh ra thầy giáo… Cái bảng bằng cái chiếu Cục phấn từ đá ra Thầy viết chữ thật to “Chuyện loài người” trước nhất Hoa Cỏ May Xuân Quỳnh Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ, Không gian xao xuyến chuyển sang mùa. Tên mình ai gọi sau vòm lá, Lối cũ em về nay đã thu. Mây trắng bay đi cùng với gió, Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ. Đắng cay gửi lại bao mùa cũ, Thơ viết đôi dòng theo gió xa. Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may Áo em sơ ý cỏ găm đầy Lời yêu mỏng mảnh như màu khói, Ai biết lòng anh có đổi thay? Thuyền Và Biển Xuân Quỳnh Em sẽ kể anh nghe Chuyện con thuyền và biển “Từ ngày nào chẳng biết Thuyền nghe lời biển khơi Cánh hải âu, sóng biếc Đưa thuyền đi muôn nơi Lòng thuyền nhiều khát vọng Và tình biển bao la Thuyền đi hoài không mỏi Biển vẫn xa… còn xa Những đêm trăng hiền từ Biển như cô gái nhỏ Thầm thì gửi tâm tư Quanh mạn thuyền sóng vỗ Cũng có khi vô cớ Biển ào ạt xô thuyền Vì tình yêu muôn thuở Có bao giờ đứng yên? Chỉ có thuyền mới hiểu Biển mênh mông nhường nào Chỉ có biển mới biết Thuyền đi đâu, về đâu Những ngày không gặp nhau Biển bạc đầu thương nhớ Những ngày không gặp nhau Lòng thuyền đau – rạn vỡ Nếu từ giã thuyền rồi Biển chỉ còn sóng gió“ Nếu phải cách xa anh Em chỉ còn bão tố Sóng Xuân Quỳnh Dữ dội và dịu êm Ồn ào và lặng lẽ Sông không hiểu nổi mình Sóng tìm ra tận bể Ôi con sóng ngày xưa Và ngày sau vẫn thế Nỗi khát vọng tình yêu Bồi hồi trong ngực trẻ Trước muôn trùng sóng bể Em nghĩ về anh, em Em nghĩ về biển lớn Từ nơi nào sóng lên? Sóng bắt đầu từ gió Gió bắt đầu từ đâu? Em cũng không biết nữa Khi nào ta yêu nhau Con sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức Dẫu xuôi về phương bắc Dẫu ngược về phương nam Nơi nào em cũng nghĩ Hướng về anh – một phương Ở ngoài kia đại dương Trăm nghìn con sóng đó Con nào chẳng tới bờ Dù muôn vời cách trở Cuộc đời tuy dài thế Năm tháng vẫn đi qua Như biển kia dẫu rộng Mây vẫn bay về xa Làm sao được tan ra Thành trăm con sóng nhỏ Giữa biển lớn tình yêu Để ngàn năm còn vỗ Tự Hát Xuân Quỳnh Chả dại gì em ước nó bằng vàng Trái tim em, anh đã từng biết đấy Anh là người coi thường của cải Nên nếu cần anh bán nó đi ngay Em cũng không mong nó giống mặt trời Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống Lại mình anh với đêm dài câm lặng Mà lòng anh xa cách với lòng em Em trở về đúng nghĩa trái tim Biết làm sống những hồng cầu đã chết Biết lấy lại những gì đã mất Biết rút gần khoảng cách của yêu tin Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em Biết khao khát những điều anh mơ ước Biết xúc động qua nhiều nhận thức Biết yêu anh và biết được anh yêu Mùa thu nay sao bão giông nhiều Những cửa sổ con tàu chẳng đóng Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh Em lo âu trước xa tắp đường mình Trái tim đập những điều không thể nói Trái tim đập cồn cào cơn đói Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em Là máu thịt, đời thường ai chẳng có Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi Bàn Tay Em Xuân Quỳnh Gia tài em chỉ có bàn tay Em trao tặng cho anh từ ngày ấy Những năm tháng cùng nhau anh chỉ thấy Quá khứ dài là mái tóc em đen Vui, buồn trong tiếng nói, nụ cười em Qua gương mặt anh hiểu điều lo lắng Qua ánh mắt anh hiểu điều mong ngóng Anh nghĩ gì khi nhìn xuống bàn tay? Bàn tay em ngón chẳng thon dài Vết chai cũ, đường gân xanh vất vả Em đánh chắt chơi chuyền thuở nhỏ Hái rau rền rau rệu nấu canh Tập vá may, tết tóc một mình Rồi úp mặt lên bàn tay khóc mẹ Đường tít tắp, không gian như bể Anh chờ em cho em vịn bàn tay Trong tay anh, tay của em đây Biết lặng lẽ vun trồng gìn giữ Trời mưa lạnh tay em khép cửa Em phơi mền vá áo cho anh Tay cắm hoa, tay để treo tranh Tay thắp sáng ngọn đèn đêm anh đọc Năm tháng đi qua mái đầu cực nhọc Tay em dừng trên vầng trán lo âu Em nhẹ nhàng xoa dịu nỗi đau Và góp nhặt niềm vui từ mọi ngả Khi anh vắng bàn tay em biết nhớ Lấy thời gian đan thành áo mong chờ Lấy thời gian em viết những dòng thơ Để thấy được chúng mình không cách trở… Bàn tay em, gia tài bé nhỏ Em trao anh cùng với cuộc đời em Tình yêu, tự nó vốn hàm chứa biết bao điều bất ngờ, mới mẻ và đầy sự bí ẩn. Đến với tình yêu, trái tim không hề tuân theo một quy tắc rạch rồi nào cả. Vậy nên, không thể giải thích tình yêu bằng cái lí lẽ đời thường. Tuy vậy, những người yêu nhau vẫn cứ muốn tìm cách lí giải nó Vì sao ta yêu nhau, yêu nhau tự bao giờ… ? Những lí giải đó được tìm thấy trong các bài thơ của Xuân Quỳnh. Thơ thiếu nhi hay nhất của Xuân Quỳnh Thơ tình buồn tâm trạng của Xuân Quỳnh Trên là tâp bài thơ tình yêu của Xuân Quỳnh hay nhất. Những áng thơ tình yêu dịu dàng, mãnh liệt và khao khát muốn có của bà. Hi vọng bạn sẽ tìm thấy được khái niệm tình yêu mới mẻ qua những bài thơ tình của Xuân Quỳnh. Các Bạn Đang Xem Bài Viết Tập 11 Bài Thơ Tình Yêu & Nỗi Nhớ Hay Nhất Của Xuân Quỳnh Của Tác Giả Xuân Quỳnh Thuộc Danh Mục Thơ Buồn Tình Yêu Tại Blog Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé! Bài Viết Liên Quan Tập 10 Bài Thơ Tình Buồn, Tâm Trạng & Lãng Mạn Của Xuân Quỳnh Tuyển Tập Thơ Tình Mùa Thu Hay & Nổi Tiếng Của Nữ Sĩ Anh Thơ Thơ Tình Mùa Hạ Quê Hương Hay & Nổi Tiếng Của Nữ Sĩ Anh Thơ Tuyển Tập Thơ Tình Mùa Đông Hay & Nổi Tiếng Của Nữ Sĩ Anh Thơ Tuyển Tập Thơ Về Đêm, Đêm Trăng, Đêm Rằm Nổi Tiếng Của Anh Thơ Tập 14 Bài Thơ Tình & Áng Thơ Tình Buồn Bã Tâm Trạng Của Huy Cận Tập 14 Bài Thơ Tình Yêu Lãng Mạn & Ngọt Ngào Của Huy Cận Tập 14 Bài Thơ Về Biển Lãng Mạn & Sâu Đậm Của Nhà Thơ Huy Cận
Thơ Xuân Quỳnh, Lưu Quang Vũ ❤️ Trọn Bộ Hay Nhất ✅ Chia Sẻ Đến Bạn Đọc Tuyển Tập Trọn Bộ Những Áng Thơ Mộc Mạc, Ngọt Ngào Và Lãng Mạn Của Nữ Thi Sĩ Xuân Quỳnh Về Tình Yêu. Phong Cách Thơ Xuân Quỳnh Tuyển Tập Thơ Xuân Quỳnh Hay NhấtCác Bài Thơ Của Xuân Quỳnh Về Quê HươngNhững Bài Thơ Tình Yêu Xuân Quỳnh Thơ Tình Của Xuân Quỳnh Thơ Xuân Quỳnh Tình Yêu Và Nỗi NhớThơ Xuân Quỳnh Về MẹTiếng Gà Trưa Xuân Quỳnh Thơ Xuân Quỳnh SóngThuyền Và Biển Thơ Thơ Xuân Quỳnh Cho BéThơ Xuân Quỳnh Phổ NhạcTiểu Sử Xuân Quỳnh Xuân Quỳnh Thơ Và ĐờiLưu Quang Vũ Và Xuân QuỳnhLưu Quang Vũ Thơ Phong Cách Thơ Xuân Quỳnh Phong Cách Thơ Xuân Quỳnh hướng nội, rất tâm trạng cá nhân nhưng không là thứ tháp ngà xa rời đời sống. Thơ Xuân Quỳnh là thơ mang tâm trạng, dung dị, đơn giản và nhiều màu sắc trong tình yêu. Hồn thơ nhẹ nhàng khắc khoải sự buồn tủi và cô đơn. Thơ Xuân Quỳnh không quá chải chuốt về ngôn từ, không màu mè sắc sảo. Xuân Quỳnh không làm ra thơ, không chế tạo câu chữ. Mà những vần thơ của chị ấy được viết ra từ chính những tâm tư cảm xúc của một người vợ, người mẹ, người phụ nữ với những khát khao yêu và được yêu. Thơ Xuân Quỳnh là sự thành thật rất thành thật, thành thật trong quan hệ bạn bè, với xã hội và cả tình yêu. Chỉ cần qua thơ ta biết khá kĩ đời tư của chị. Thành thật, đây là cốt lõi thơ Xuân Quỳnh – Võ Văn Trực. Những tuyệt phẩm thơ tình vượt thời gian như Thuyền và Biển, Sóng, Thơ tình cuối mùa thu, Tiếng gà trưa… 🍁 Ngoài Thơ Xuân Quỳnh. Bạn Đọc Khám Phá Thêm Thơ Thế Lữ ❤️️ Tuyển Tập Bài Thơ Hay Nhất Tuyển Tập Thơ Xuân Quỳnh Hay Nhất được tổng hợp ngay phần dưới đây. Mỗi dòng thơ, mỗi trang thơ đều phơi bày một tình cảm, một suy nghĩ của chị. Cây Bàng Cứ vào mùa đôngGió về rét buốtCây bàng trụi trơLá cành rụng hếtChắc là nó rét! Khi vào mùa nóngTán lá xòe raNhư cái ô toĐang làm bóng mát Bóng bàng tròn lắmTròn như cái nongEm ngồi vào trongMát ơi là mát! A bàng tốt lắmBàng che cho emNhưng ai che bàngCho bàng khỏi nắng! Chuyện Cổ Tích Về Loài Người Trời sinh ra trước nhấtChỉ toàn là trẻ conTrên trái đất trụi trầnKhông dáng cây ngọn cỏMặt trời cũng chưa cóChỉ toàn là bóng đêmKhông khí chỉ màu đenChưa có màu sắc khác Mắt trẻ con sáng lắmNhưng chưa thấy gì đâu!Mặt trời mới nhô caoCho trẻ con nhìn rõMàu xanh bắt đầu cỏMàu xanh bắt đầu câyCây cao bằng gang tayLá cỏ bằng sợi tócCái hoa bằng cái cúcMàu đỏ làm ra hoa Chim bấy giờ sinh raCho trẻ nghe tiếng hótTiếng hót trong bằng nướcTiếng hót cao bằng mâyNhững làn gió thơ ngâyTruyền âm thanh đi khắpMuốn trẻ con được tắmSông bắt đầu làm sôngSông cần đến mênh mông Biển có từ thuở đóBiển thì cho ý nghĩBiển sinh cá sinh tômBiển sinh những cánh buồmCho trẻ con đi khắpĐám mây cho bóng rợpTrời nắng mây theo cheKhi trẻ con tập điĐường có từ ngày đó Nhưng còn cần cho trẻTình yêu và lời ruCho nên mẹ sinh raĐể bế bồng chăm sócMẹ mang về tiếng hátTừ cái bống cái bangTừ cái hoa rất thơmTừ cánh cò rất trắngTừ vị gừng rất đắngTừ vết lấm chưa khôTừ đầu nguồn cơn mưaTừ bãi sông cát vắng… Biết trẻ con khao khátChuyện ngày xưa, ngày sauKhông hiểu là từ đâuMà bà về ở đóKể cho bao chuyện cổChuyện con cóc, nàng tiênChuyện cô Tấm ở hiềnThằng Lý Thông ở ác…Mái tóc bà thì bạcCon mắt bà thì vuiBà kể đến suốt đờiCũng không sao hết chuyện Muốn cho trẻ hiểu biếtThế là bố sinh raBố bảo cho biết ngoanBố dạy cho biết nghĩRộng lắm là mặt bểDài là con đường điNúi thì xanh và xaHình tròn là trái đất… Chữ bắt đầu có trướcRồi có ghế có bànRồi có lớp có trườngVà sinh ra thầy giáo…Cái bảng bằng cái chiếuCục phấn từ đá raThầy viết chữ thật to“Chuyện loài người” trước nhất 🍁 Ngoài Tuyển Tập Thơ Xuân Quỳnh Hay Nhất. Tặng Bạn Phân Tích Bài Thơ Quê Hương ❤️️ Những Bài Văn Mẫu Hay Nhất Các Bài Thơ Của Xuân Quỳnh Về Quê Hương Các Bài Thơ Của Xuân Quỳnh Về Quê Hương với những ngôn từ dung dị, mộc mạc. Bạn đọc hãy cảm nhận sự giản dị qua những áng thơ sau đây nhé. Thơ Xuân Quỳnh không chỉ là những dòng thơ tình lãng mạn, ở một khoảng không trong trái tim nhà thơ vẫn có tình yêu dành cho quê hương đất nước. Cỏ Dại “Cỏ dại quen nắng mưaLàm sao mà giết đượcTới mùa nước dângCỏ thường ngập trướcSau ngày nước rútCỏ mọc đầu tiên” Câu thơ nào trong ý nghĩ vụt lênKhi tôi bước giữa một rừng cỏ dạiKhông nhà cửa. không bóng cây. Tim lốiCứ cường hào rẽ cỏ mà đi. Người dân quân tì súng lắng ngheBài hát nói về khu vườn đầy tráiAnh bỗng nghĩ đến một vùng cỏ dạiNỗi nhớ đầu anh nhớ quê anh Mảnh đạn bom và chất lân tinhĐã phá sạch không còn chi nữaChỉ có sắt chỉ còn có lửaVà cuối cùng còn có đất mà thôi Thù trong lòng và cây súng trên vaiCùng đồng đội anh trở về làng cũAnh nhận thấy trước tiên là cỏSự sống đầu anh gặp ở quê hương Có một lần anh tìm đến bà conKhi xúm xít quanh anh thăm hỏiGiữa câu chuyện có điều này đau nhói– Đất quê mình cỏ đã mọc lên chưa? Trong cuộc đời bình yên tựa nghìn xưaGần gũi nhất vẫn là cây lúaTrưa nắng khát ước về vườn quảLúc xa nhà nhớ một dáng mâyMột dòng sông, ngọn núi, rừng câyMột làn khói, một mùi hương trong gió… Có mấy ai nhớ về ngọn cỏMọc vô tình trên lối ta điDẫu nhỏ nhoi không đáng nhớ làm chiKhông nghĩ đến nhưng mà vẫn có. Quê Hương “Đoàn quân Việt Nam đi chung lòng cứu quốc…”Bài “Tiến quân ca” hát trong phút giây xa đất nướcXao xuyến trong lòng như tiếng mẹ yêu thươngNhìn mắt bạn bè đều thấy bóng quê hương 🌼 Ngoài Các Bài Thơ Của Xuân Quỳnh. Bật Mí Thêm Chú Giải Phóng Quân ❤️️ Lời Bài Thơ, Hình Ảnh + Giáo Án A-Z Những Bài Thơ Tình Yêu Xuân Quỳnh Ngay dưới đây, chia sẻ đến bạn đọc tuyển chọn Những Bài Thơ Tình Yêu Xuân Quỳnh hay nhất mọi thời đại. Mời bạn đọc cùng khám phá ngáy nhé. Dẫu Em Biết Chắc Rằng Anh Trở Lại Thị trấn nào anh đến chiều nayMảnh tường vắng, mùa đông giá rétDẫu em biết không phải là vĩnh biệtVẫn thấy lòng da diết lúc chia xa Xóm làng nào anh sẽ đi quaNhững đồng lúa, vườn cây, bờ bãi…Dẫu em biết rằng anh trở lạiNgọn gió buồn vẫn thổi phía không anh. Thời gian trôi theo cánh cửa một mìnhHạt mưa bụi rơi thầm trên mái ngóiTờ lịch mỏng bay theo lòng ngóng đợiMột con đường vời vợi núi cùng sông Gọi ngàn lần tên anh vẫn là khôngChỉ lá rụng dạt dào lối phốDẫu em biết rằng anh, anh cũng lòng em nào có lúc nguôi quên. Tự Hát Chả dại gì em ước nó bằng vàngTrái tim em, anh đã từng biết đấyAnh là người coi thường của cảiNên nếu cần anh bán nó đi ngay Em cũng không mong nó giống mặt trờiVì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuốngLại mình anh với đêm dài câm lặngMà lòng anh xa cách với lòng em Em trở về đúng nghĩa trái timBiết làm sống những hồng cầu đã chếtBiết lấy lại những gì đã mấtBiết rút gần khoảng cách của yêu tin Em trở về đúng nghĩa trái-tim-emBiết khao khát những điều anh mơ ướcBiết xúc động qua nhiều nhận thứcBiết yêu anh và biết được anh yêu Mùa thu nay sao bão giông nhiềuNhững cửa sổ con tàu chẳng đóngDải đồng hoang và đại ngàn tối sẫmEm lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh Em lo âu trước xa tắp đường mìnhTrái tim đập những điều không thể nóiTrái tim đập cồn cào cơn đóiNgọn lửa nào le lói giữa cô đơn Em trở về đúng nghĩa trái-tim-emLà máu thịt, đời thường ai chẳng cóCũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữaNhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi 🌼 Ngoài Những Bài Thơ Tình Yêu Xuân Quỳnh. Tiết Lộ Thêm Bài Thơ Cảnh Ngày Xuân ❤️️ Phân Tích, Cảm Nhận, Nghị Luận Thơ Tình Của Xuân Quỳnh Thơ Tình Của Xuân Quỳnh là thơ mang tâm trạng, dung dị, đơn giản và nhiều màu sắc trong tình yêu. xin chia sẻ đến bạn đọc những bài Thơ Tình Của Xuân Quỳnh tiếp theo đây. Thơ Tình Cuối Mùa Thu Cuối trời mây trắng bayLá vàng thưa thớt quáPhải chăng lá về rừngMùa thu đi cùng láMùa thu ra biển cảTheo dòng nước mênh mangMùa thu vào hoa cúcChỉ còn anh và em Chỉ còn anh và emLà của mùa thu cũChợt làn gió heo mayThổi về xao động cảLối đi quen bỗng lạCỏ lật theo chiều mâyĐêm về sương ướt máHơi lạnh qua bàn tay Tình ta như hàng câyĐã qua mùa gió bãoTình ta như dòng sôngĐã yên ngày thác lũ Thời gian như là gióMùa đi cùng tháng nămTuổi theo mùa đi mãiChỉ còn anh và em Chỉ còn anh và emCùng tình yêu ở lại…– Kìa bao người yêu mớiĐi qua cùng heo may Thơ Tình Cho Bạn Trẻ Vẫn con đường, vạt cỏ tuổi mười lămMặt hồ rộng, gió đùa qua kẽ láLời tình tự trăm lần trên ghế đáBiết lời nào giả dối với lời yêu… Tôi đã qua biết mấy buổi chiềuBao hồi hộp, lo âu và hạnh phúcTôi trăn trở nhiều đêm cùng hoa cúcĐợi tiếng gà đánh thức sự bình yên Dòng sông này, bãi cát, cánh buồm quenHoa lau trắng suốt một thời quá khứTôi đã đi đến tận cùng xứ sởĐến tận cùng đau đớn, đến tình yêu Buổi chiều này sặc sỡ như thêuMuôn màu áo trong hoàng hôn rạng rỡBàn tay ấm, mái tóc mềm buông xoãÁnh mắt nhìn như chấp cả vô biênChẳng có thời gian, chẳng có không gianChỉ tuổi trẻ, chỉ tình yêu vĩnh viễn. Người mới đến những nơi tôi từng đếnLại con đường vạt cỏ tuổi mười lămLại hàng cây nghe tiếng thì thầmLời thành thật, dối lừa trên ghế đá… Nào hạnh phúc, nào là đổ vỡTôi thấy lòng lo sợ không đâuMuốn giãi bày cùng ai đó đôi câuVề tất cả những gì tôi sẽ trảiMong rút ngắn dặm đường xa ngáiĐể cho người tới đích bớt gian truânBao khổ đau, sung sướng đời mìnhXin tặng bạn làm bước thang hạnh phúc Nhưng tôi biết chẳng giúp gì ai đượcNhững vui buồn muôn thuở cứ đi qua 🌼 Ngoài Thơ Tình Của Xuân Quỳnh. Chia Sẻ Thêm Thơ Tình Xuân Quỳnh, Lưu Quang Vũ ❤️ Hay Nhất Thơ Xuân Quỳnh Tình Yêu Và Nỗi Nhớ Tình Yêu Trong Thơ Xuân Quỳnh luôn dụng dị, mộc mạc. Bạn đọc hãy cập nhật thêm những áng Thơ Xuân Quỳnh Tình Yêu Và Nỗi Nhớ sau đây nhé. Anh Cây bút gẫy trong tayCặn mực khô đáy lọÁnh điện tắt trong phòngAnh về từ đường phốAnh về từ trận gióAnh về từ cơn mưaTừ những ngày đã quaTừ những ngày chưa tớiTừ lòng em nhức nhối… Thôi đừng buồn nữa anhTấm rèm cửa màu xanhTrang thơ còn viết dởTách nước nóng trên bànVà lòng em thương nhớ… Ở ngoài kia trời gióỞ ngoài kia trời mưaCây bàng đêm ngẩn ngơNước qua đường chảy xiếtTóc anh thì ướt đẫmLòng anh thì cô đơnAnh cần chi nơi emSao mà anh chẳng nói Anh, con đường xa ngáiAnh, bức vẽ không màuAnh, nghìn nỗi lo âuAnh, dòng thơ nổi gió…Mà em người đời thườngBiết là anh có ở! Nói Cùng Anh Em biết đấy là điều đã cũChuyện tình yêu, quan trọng gì đâuSự gắn bó giữa hai người xa lạNỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễnHôm nay yêu, mai có thể xa rồiNiềm đau đớn tưởng như vô tậnBỗng có ngày thay thế một niềm vui Điều hôm nay ta nói, ngày maiNgười khác lại nói lời yêu thuở trướcĐời sống chẳng vô cùng, em biếtCâu thơ đâu còn mãi ngày sau Chẳng có gì quan trọng lắm đâuNhư không khí như màu xanh lá cỏNhiều đến mức tưởng như chẳng cóTrước cuộc đời rộng lớn mênh mang Nhưng lúc này anh ở bên emNiềm vui sướng trong ta là có thậtNhư chiếc áo trên tường như trang sáchNhư chùm hoa mở cánh trước hiên nhà Em hiểu rằng mỗi lúc đi xaTình anh đối với em là xứ sởLà bóng rợp trên con đường nắng lửaTrái cây thơm trên miền đất khô cằn Đấy tình yêu, em muốn nói cùng anhNguồn gốc của muôn ngàn khát vọngLòng tốt để duy trì sự sốngCho con người thực sự Người hơn 🌼 Bên Cạnh Thơ Xuân Quỳnh Tình Yêu Và Nỗi Nhớ. Bật Mí Thêm Thơ Tình Nguyễn Bính Hay Nhất ❤️ Những Bài Thơ Nổi Tiếng Thơ Xuân Quỳnh Về Mẹ Tiếp theo đây, xin chia sẻ đến bạn đọc tuyển chọn Thơ Xuân Quỳnh Về Mẹ hay nhất. Bạn đọc đừng bỏ lỡ nhé! Mẹ Và ConViết cho Tuấn Anh – Mẹ ơi, bông hoa kiaLà của ai hở mẹ?Cái màu xanh trên cửaKia nữa là của ai? – Của con đấy con ơiĐều của con tất cảCái màu xanh trên cửaCái bông hoa cuối vườnÔng mặt trời chiều hômTiếng chim kêu buổi sángCái mặt ao lặng lặngCó con cá đang bơiCái dòng sông trôi trôiCó con thuyền mới đỗ…Là của con cả đóCả mẹ cũng của con Con ôm mẹ con hôn– Của con sao nhiều thế?Ừ của con nhiều quáNhưng mẹ lại nhiều hơnVì tất cả của conMà con là của mẹ Lời Ru Của Mẹ Lời ru ẩn nơi nàoGiữa mênh mang trời đấtKhi con vừa ra đờiLời ru về mẹ hát Lúc con nằm ấm ápLời ru là tấm chănTrong giấc ngủ êm đềmLời ru thành giấc mộng Khi con vừa tỉnh giấcThì lời ru đi chơiLời ru xuống ruộng khoaiRa bờ ao rau muống Và khi con đến lớpLời ru ở cổng trườngLời ru thành ngọn cỏĐón bước bàn chân con Mai rồi con lớn khônTrên đường xa nắng gắtLời ru là bóng mátLúc con lên núi thẳmLời ru cũng gập ghềnhKhi con ra biển rộngLời ru thành mênh mông. Mẹ Của Anh Phải đâu mẹ của riêng anhMẹ là mẹ của chúng mình đấy thôiMẹ tuy không đẻ, không nuôiMà em ơn mẹ suốt đời chưa xongNgày xưa má mẹ cũng hồngBên anh, mẹ thức lo từng cơn đauBây giờ tóc mẹ trắng phauĐể cho mái tóc trên đầu anh đen Đâu con dốc nắng đường quenChợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lầnThương anh thương cả bước chânGiống bàn chân mẹ tảo tần năm naoLời ru mẹ hát thuở nàoTruyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anhNào là hoa bưởi, hoa chanhNào câu quan họ mái đình cây đa…Xin đừng bắt chước câu caĐi về dối mẹ để mà yêu nhau Mẹ không ghét bỏ em đâuYêu anh em đã là dâu trong nhàEm xin hát tiếp lời caRu anh sau mỗi âu lo nhọc nhằnHát tình yêu của chúng mìnhNhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùngGiữa ngàn hoa cỏ núi sôngGiữa lòng thương mẹ mênh mông không bờChắt chiu tự những ngày xưaMẹ sinh anh để bây giờ cho em Thơ Xuân Quỳnh “Mẹ Của Anh” là bài thơ viết về tình cảm của con giành cho mẹ, nhưng không chỉ như thế bài thơ còn là tình đời, tình người sâu sắc. Lòng Mẹ Ông trăng vẫn cao trên đầuCon gà còn chưa gáy sángBập bùng lửa bếp đã hồngMẹ già dậy rồi, đun nước Để mấy thằng con bộ độiUống cho ấm bụng đường xaChúng lo đi mẹ chưa dậyNên chào mẹ từ hôm qua Một thằng quê ở miền NamCả ngày quen kêu “má… má”Thấy mẹ ăn cơm tép diuNó bảo quê con nhiều cáBao giờ thống nhất Bắc NamCon mang về đây biếu má Còn con – quê con ở HuếMời mẹ bao giờ vào chơiThăm sông Hương thăm thành cổCon đưa mẹ đi khắp nơi Biết mẹ bận làm hợp tácChúng chăm giúp mẹ việc nhàĐống giấm chúng đốt tối quaCó dễ bây giờ còn cháy Đã cách mười năm kháng chiếnVẫn giống các anh khi xưaÔi mấy thằng con bộ độiCái nết sao mà dễ ưa! Mẹ dong mớ rơm lửa bùngẤm nước reo lên khe khẽBỗng trong lòng mẹ xốn xangChúng chưa đi sao nhớ thế! Rót nước chè tươi vào tíchỦ trong ấm giỏ để bànMẹ vội chạy ra ngoài bãiBẻ dăm bảy bắp ngô non Hẳn luộc nồi ngô còn kịpTrời chưa sáng rõ mặt ngườiChắc chúng còn đang ngủ kỹDậy ăn, đi cũng vừa thôi Rón rén mẹ bước vào nhàÔ… sao không nghe tiếng thởẤm nước trên bàn nóng nguyênNgọn đèn hãm xanh hạt đỗ Mẹ vội vặn to ngọn đènSoi lại chỗ giường chúng ngủChiếu đã gấp lại gọn gàngChúng đi… chúng đi rồi đó! Ôi cái thằng con ở HuếTiếng nói nghe sao nhỏ nhẹÔi cái thằng con Sài GònCả ngày quen kêu “má… má” Bao giờ thống nhất Bắc NamNó mang về đây con cáBao giờ thống nhất Bắc NamĐể mẹ về chơi quê Huế Con Yêu Mẹ – Con yêu mẹ bằng ông trờiRộng lắm không bao giờ hết – Thế thì làm sao con biếtLà trời ở những đâu đâuTrời rất rộng lại rất caoMẹ mong, bao giờ con tới! – Con yêu mẹ bằng Hà NộiĐể nhớ mẹ con tìm điTừ phố này đến phố kiaCon sẽ gặp ngay được mẹ – Hà Nội còn là rộng quáCác đường như nhện giăng tơNào những phố này phố kiaGặp mẹ làm sao gặp hết! – Con yêu mẹ bằng trường họcSuốt ngày con ở đấy thôiLúc con học, lúc con chơiLà con cũng đều có mẹ – Nhưng tối con về nhà ngủThế là con lại xa trườngCòn mẹ ở lại một mìnhThì mẹ nhớ con lắm đấy Tính mẹ cứ là hay nhớLúc nào cũng muốn bên conNếu có cái gì gần hơnCon yêu mẹ bằng cái đó – À mẹ ơi có con dếLuôn trong bao diêm con đâyMở ra là con thấy ngayCon yêu mẹ bằng con dế 🌼 Ngoài Thơ Xuân Quỳnh Về Mẹ. Khám Phá Thêm Thơ Tình Cuối Mùa Thu Xuân Quỳnh ❤️ Cảm Nhận Hay Tiếng Gà Trưa Xuân Quỳnh Bài thơ Tiếng Gà Trưa Xuân Quỳnh được viết vào những năm đầu của cuộc kháng chiến chống Mỹ. Tiếng gà trưa là âm thanh, tiếng gọi của quê hương, gia đình còn in đậm trong lòng người lính ra trận. Trên đường hành quân xaDừng chân bên xóm nhỏTiếng gà ai nhảy ổ“Cục… cục tác cục ta”Nghe xao động nắng trưaNghe bàn chân đỡ mỏiNghe gọi về tuổi thơ Tiếng gà trưaỔ rơm hồng những trứngNày con gà mái mơKhắp mình hoa đốm trắngNày con gà mái vàngLông óng như màu nắng Tiếng gà trưaCó tiếng bà vẫn mắng– Gà đẻ mà mày nhìnRồi sau này lang mặt!Cháu về lấy gương soiLòng dại thơ lo lắng Tiếng gà trưaTay bà khum soi trứngDành từng quả chắt chiuCho con gà mái ấp Cứ hàng năm hàng nămKhi gió mùa đông tớiBà lo đàn gà toiMong trời đừng sương muốiĐể cuối năm bán gàCháu được quần áo mớiÔi cái quần chéo goỐng rộng dài quét đấtCái áo cánh chúc bâuĐi qua nghe sột soạt Tiếng gà trưaMang bao nhiêu hạnh phúcĐêm cháu về nằm mơGiấc ngủ hồng sắc trứng Cháu chiến đấu hôm nayVì lòng yêu Tổ quốcVì xóm làng thân thuộcBà ơi, cũng vì bàVì tiếng gà cục tácỔ trứng hồng tuổi thơ 🌼 Ngoài Tiếng Gà Trưa Xuân Quỳnh. Bật Mí Thêm Phát Biểu Cảm Nghĩ Về Bài Thơ Tiếng Gà Trưa ❤️ Hay Nhất Thơ Xuân Quỳnh Sóng Bài Thơ Xuân Quỳnh Sóng là sự cảm nhận về tình yêu từ hình tượng sóng với tất cả những sắc thái, cung bậc và cả khát vọng vĩnh cửu hóa tình yêu của một tâm hồn phụ nữ luôn chân thành, khát khao hạnh phúc. Dữ dội và dịu êmỒn ào và lặng lẽSông không hiểu nổi mìnhSóng tìm ra tận bể Ôi con sóng ngày xưaVà ngày sau vẫn thếNỗi khát vọng tình yêuBồi hồi trong ngực trẻ Trước muôn trùng sóng bểEm nghĩ về anh, emEm nghĩ về biển lớnTừ nơi nào sóng lên? Sóng bắt đầu từ gióGió bắt đầu từ đâu?Em cũng không biết nữaKhi nào ta yêu nhau Con sóng dưới lòng sâuCon sóng trên mặt nướcÔi con sóng nhớ bờNgày đêm không ngủ đượcLòng em nhớ đến anhCả trong mơ còn thức Dẫu xuôi về phương bắcDẫu ngược về phương namNơi nào em cũng nghĩHướng về anh – một phương Ở ngoài kia đại dươngTrăm nghìn con sóng đóCon nào chẳng tới bờDù muôn vời cách trở Cuộc đời tuy dài thếNăm tháng vẫn đi quaNhư biển kia dẫu rộngMây vẫn bay về xa Làm sao được tan raThành trăm con sóng nhỏGiữa biển lớn tình yêuĐể ngàn năm còn vỗ 🌼 Ngoài Thơ Xuân Quỳnh Sóng, Gợi Ý Đến Bạn Phân Tích Bài Sóng Xuân Quỳnh ❤️ Những Bài Văn Mẫu Hay Thuyền Và Biển Thơ Thuyền Và Biển Thơ Xuân Quỳnh bằng sự nhạy cảm và tinh tế của người phụ nữ, Xuân Quỳnh đã nắm bắt được từng biến động thông qua hình ảnh thuyền – biển – sóng. Để từ đó biến nó thành sự phản ánh những cung bậc tình cảm, đặc biệt những xúc cảm của tình yêu. Em sẽ kể anh ngheChuyện con thuyền và biển “Từ ngày nào chẳng biếtThuyền nghe lời biển khơiCánh hải âu, sóng biếcĐưa thuyền đi muôn nơi Lòng thuyền nhiều khát vọngVà tình biển bao laThuyền đi hoài không mỏiBiển vẫn xa… còn xa Những đêm trăng hiền từBiển như cô gái nhỏThầm thì gửi tâm tưQuanh mạn thuyền sóng vỗ Cũng có khi vô cớBiển ào ạt xô thuyềnVì tình yêu muôn thuởCó bao giờ đứng yên? Chỉ có thuyền mới hiểuBiển mênh mông nhường nàoChỉ có biển mới biếtThuyền đi đâu, về đâu Những ngày không gặp nhauBiển bạc đầu thương nhớNhững ngày không gặp nhauLòng thuyền đau – rạn vỡ Nếu từ giã thuyền rồiBiển chỉ còn sóng gió” Nếu phải cách xa anhEm chỉ còn bão tố 🍁 Bỏ Túi Thêm Bài Thơ Thuyền Và Biển ❤️ Phân Tích Bài Thơ, Cảm Nhận Thơ Xuân Quỳnh Cho Bé Khám phá thêm trọn bộ Thơ Xuân Quỳnh Cho Bé hay nhất bên dưới. Đây cũng là những áng thơ phổ biến trong các trường mầm non. Tập Tầm Vông Tập tầm vôngTay nào không?Tay nào có?Tay cầm hạt đỗTay cầm nụ hoaĐố bạn đoán raNắm tay nào có… Nếu là hạt đỗTay nắm chặt màNếu cầm nụ hoaChắc là nắm nhẹNếu cầm mẩu giẻNắm xẹp như khôngNắm tay mà phồngTáo nằm trong đóHai tay chẳng cóLấy gì đoán đây!Nếu có trong tayĐoán thì chẳng khó Tập tầm vôngTập tầm vó… Cô Giáo Của Em Trông cô cũng giống mọi ngườiMà cô biết nhiều lắm đấy!Tất cả chỉ là tờ giấyCô gấp thành hoa, thành chimNhững tiếng nói thường của emCô hát thành ra bài hátCô múa mềm như là nướcChỉ bằng bước chân bàn tayEm nóng, cô cởi áo ngayRét, cô đắp chăn kín ngựcCô biết cả em nóng, lạnhMà em có nói ra đâuCô bảo chúng em thương nhauCô dạy biết nghe lời mẹ…Cô giáo em tài là thếAi học cô cũng thành ngoan Vì Sao? Vì sao con cócNó hay nghiến răng?Vì sao con còngNó không nhắm mắt?Không có chân có cánhMà lại gọi con sông?Không có lá có cànhLại gọi là ngọn gió?Cái quạt bé như thếThì gió ở vào đâu?Biển ngày đêm thét gàoSao lại không khản cổ?Con vịt con bé tíKhông mẹ, nó không buồn?Mà mẹ mới ra đườngVì sao con đã nhớ? Nếu Chúng Mình Dậy Sớm Ngày tết nghỉ ở nhàBạn nhớ đừng dậy muộnNgủ nhiều sẽ thiệt thòiBao điều không kịp biếtTết ngắn đi mất tếtGạo thành bánh thành xôiBông hoa xoè cánh rồiBăng pháo hồng đã đốtCỏ đã xanh mặt đấtNắng đã ấm khắp trờiChim hót xong bài hátBúp non thành lá tươiBao lò rèn khói bayLửa đã hồng trong sắtSắt đã sáng thành dao…Bao điều không kịp biếtMực sẽ thành chữ viếtChữ sẽ thành bài caHát trong khắp mọi nhàVề muôn mùa xuân đẹpSông trôi ào ạt nướcĐất mở những con đườngĐôi giầy mới của emĐợi nhiều e sẽ chật…Nếu chúng mình dậy sớmMùa xuân còn dài hơn 🌻 Bên Cạnh Thơ Xuân Quỳnh Cho Bé, Tặng Bạn Trọn Bộ 1001 Bài Thơ Lớp 3 ❤️ Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Nhất Thơ Xuân Quỳnh Phổ Nhạc Thơ Xuân Quỳnh có rất nhiều bài được các nhạc sĩ phổ thành nhạc. Bạn đọc khám phá một số tác phẩm của Xuân Quỳnh được phổ nhạc bên dưới. “Thuyền và biển” là một bài thơ dài, được nhiều nhạc sĩ lược trích để phổ nhạc thành công, trong đó phải kể đến Phan Huỳnh Điểu, Hữu Xuân, Thanh Trang… Bản phổ nhạc bài “Thuyền và biển” của Xuân Quỳnh. Bản phổ nhạc bài Thơ tình cuối mùa thu của Xuân Quỳnh Bản phổ nhạc bài “Sóng” của Xuân Quỳnh “Mẹ của anh”. Bài thơ từng được nhạc sĩ Trịnh Vĩnh Thành phổ nhạc. Nhạc phẩm thuộc thể loại trữ tình dân ca, có tiết tấu chậm rãi, giai điệu đều. 🍁 Bên Cạnh Thơ Xuân Quỳnh Phổ Nhạc, Tiết Lộ Thêm Thơ Tình Hàn Mạc Tử ❤️️ Chùm Thơ Về Tình Yêu Hay Nhất Tiểu Sử Xuân Quỳnh Còn đây, mời bạn đọc tìm hiểu thêm về Tiểu Sử của nhà thơ Xuân Quỳnh Nhà thơ Xuân Quỳnh 1942 – 1988 tên thật là Nguyễn Thị Xuân Quỳnh. Quê quán xã La Khê, thị xã Hà Đông, Tỉnh Hà Đông, nay thuộc Quận Hà Đông, Tp Hà Nội. Xuất thân trong một gia đình công chức, mẹ mất sớm, bố thường xuyên đi công tác xa gia đình. Xuân Quỳnh lớn lên trong vòng tay của bà nội. Xuân Quỳnh được xem là một trong nữ thi sĩ nổi tiếng với nhiều những bài thơ đã đi vào lòng của biết bao nhiêu thế hệ như Thuyền và Biển, Sóng, Tiếng gà trưa, Thơ tình cuối mùa thu,… 🍁 Chia Sẻ Thêm Tuyển Chọn Thơ Về Mùa Xuân Của Xuân Diệu Hay ❤️ Lãng Mạn Xuân Quỳnh Thơ Và Đời Khám phá thêm về sự nghiệp Xuân Quỳnh Thơ Và Đời. Vào tháng 2/1955, Xuân Quỳnh được tuyển vào Đoàn Văn Công Nhân Dân Trung Ương và đã ở đây bà đã được đào tạo thành một diễn viên múa. Trong sự nghiệp nghề Múa của mình, đã nhiều lần bà được đi biểu diễn ở nước ngoài và được dự đại hội thanh niên sinh viên thế giới vào năm 1962 tại năm 1963 – 1964, Xuân Quỳnh bắt đầu tham gia vào sự nghiệp văn thơ của mình, bà được học tại trường bồi dưỡng những người viết văn trẻ khóa 1 của hội nhà văn Việt Nam. Sau khi học xong bà về làm việc tại Báo Văn Nghệ và báo phụ nữ Việt 1967, bà được kết nạp và trở thành ủy viên Ban chấp hành của hội nhà văn Việt Nam khóa 1973, nhà thơ Xuân Quỳnh kết hôn với nhà viết kịch Lưu Quang Vũ. Trước đó, bà đã kết hôn lần đầu với một nhạc công của Đoàn văn công Nhân Dân Trung Ương và đã ly năm 1978 cho đến khi qua đời, bà đã làm biên tập viên cho NXB Tác phẩm thơ Xuân Quỳnh mất 29/08/1988 trong một vụ tai nạn giao thông tại Hải Dương cùng với người chồng là Lưu Quang Vũ và con trai là Lưu Quang Thơ khi đó mới 13 2001, Xuân Quỳnh được nhà nước phong tặng giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ 2017, Chủ tịch nước ký quyết định truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật cho cố nhà thờ Xuân Quỳnh với 2 tập thơ đó là Lời Ru mặt đất và Bầu trời trong quả trứng. 🌼 Ngoài Xuân Quỳnh Thơ Và Đời, Bật Mí Thêm Trọn Bộ Thơ Xuân Diệu ❤️ Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Nhất Lưu Quang Vũ Và Xuân Quỳnh Trong làng văn học Việt Nam, chuyện tình của nhà thơ, nhà viết kịch Lưu Quang Vũ Và Xuân Quỳnh từ lâu đã trở thành một biểu tượng cho tình yêu đầy ngọt ngào và thơ mộng. Không chỉ trong văn học mà ngoài cuộc sống, chuyện tình của Lưu Quang Vũ Và Xuân Quỳnh đã trở thành một biểu tượng cho tình yêu đầy lãng mạn, thơ mộng và sống mãi trong lòng bao người. Với họ chất tình trong cuộc sống chính là cội nguồn cho sự sáng tác. Tai nạn giao thông năm 1988 đã cướp đi mạng sống của đôi nghệ sĩ tài hoa đang khi đang ở đỉnh cao cống hiến cho văn học nghệ thuật, để lại cho đời và nền văn học Việt Nam vô vàn tiếc thương và một câu chuyện tình đầy lãng mạn, đậm chất ngôn tình hiện thực. Bằng những đóng góp không ngừng nghỉ cho nền văn học Việt Nam, trong sự nghiệp của hai vợ chồng nữ thi sĩ Xuân Quỳnh, Lưu Quang Vũ cũng gặt hái những giải thưởng nhất định. Đặc biệt mới đây, google doodle còn trang trọng vinh danh kỷ niệm tuổi 77 của nữ thi sĩ Xuân Quỳnh như một cách để tri ân những cống hiến của bà cho thơ ca nhân loại. Bà cũng cũng trở thành niềm tự hào của dân tộc khi là người phụ nữ Việt Nam được google vinh danh. 🌼 Tiết Lộ Thêm Chế Lan Viên Thơ Tình Yêu, Màu Xuân ❤️ Tuyển Tập Hay Nhất Lưu Quang Vũ Thơ Lưu Quang Vũ là chồng của nhà thơ Xuân Quỳnh. Các tác phẩm của ông đã để lại một dấu ấn đáng kể trong lòng công chúng Việt Nam. Tác phẩm ông nổi bật lên từ những năm sau chiến tranh, đặc biệt là những năm 80. Một số tác phẩm hay của Lưu Quang Vũ Anh Chỉ Sợ Rồi Trời Sẽ Mưa Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưaXoá nhoà hết những điều em hứaMây đen tới trời chẳng còn xanh nữaNắng không trong như nắng buổi ban đầu. Cơn mưa rào nối trận mưa ngâuXoá cả dấu chân em về buổi ấyGối phai nhạt mùi hương bối rốiLá trên cành khô tan tác bay. Mưa cướp đi ánh sáng của ngàyĐường chập choạng trăm mối lo khó gỡThức chẳng yên dở dang giấc ngủHạnh phúc con người mong manh mưa sa. Bản nhạc ngày xưa khúc hát ngày xưaTuổi thơ ta là nơi hiền hậu nhấtDẫu đường đời lắm đổi thay mệt nhọcTựa đầu ta nghe tiếng hát ru nhau. Riêng lòng anh anh không quên đâuChỉ sợ trời mưa đổi mùa theo gióCây lá với người kia thay đổi cảEm không còn màu mắt xưa. Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưaThương vườn cũ gẫy cành và rụng tráiÁo em ướt để anh buồn khóc mãiNgày mai chúng mình ra sao em ơi. Tiếng Việt Tiếng mẹ gọi trong hoàng hôn khói sẫmCánh đồng xa cò trắng rủ nhau vềCó con nghé trên lưng bùn ướt đẫmNghe xạc xào gió thổi giữa cau tre. Tiếng kéo gỗ nhọc nhằn trên bãi nắngTiếng gọi đò sông vắng bến lau khuyaTiếng lụa xé đau lòng thoi sợi trắngTiếng dập dồn nước lũ xoáy chân đê. Tiếng cha dặn khi vun cành nhóm lửaKhi hun thuyền, gieo mạ, lúc đưa nôiTiếng mưa dội ào ào trên mái cọNón ai xa thăm thẳm ở bên trời. “á cheo leo trâu trèo trâu trượt…”i mòn đàng dứt cỏ đợi người thươngây muối mặn gừng cay lòng khế xótTa như chim trong tiếng Việt như rừng. Chưa chữ viết đã vẹn tròn tiếng nóiVầng trăng cao đêm cá lặn sao mờÔi tiếng Việt như bùn và như lụaÓng tre ngà và mềm mại như tơ. Tiếng tha thiết, nói thường nghe như hátKể mọi điều bằng ríu rít âm thanhNhư gió nước không thể nào nắm bắtDấu huyền trầm, dấu ngã chênh vênh. Dấu hỏi dựng suốt ngàn đời lửa cháyMột tiếng vườn rợp bóng lá cành vươnNghe mát lịm ở đầu môi tiếng suốiTiếng heo may gợi nhớ những con đường. Một đảo nhỏ ngoài khơi nhiều kẻ nhậnVẫn tiếng làng tiếng nước của riêng taTiếng chẳng mất khi Loa thành đã mấtNàng Mỵ Châu quỳ xuống lạy cha già. Tiếng thao thức lòng trai ôm ngọc sángDưới cát vùi sóng dập chẳng hề nguôiTiếng tủi cực kẻ ăn cầu ngủ quánThành Nguyễn Du vằng vặc nỗi thương đời. Trái đất rộng giàu sang bao thứ tiếngCao quý thâm trầm rực rỡ vui tươiTiếng Việt rung rinh nhịp đập trái tim ngườiNhư tiếng sáo như dây đàn máu nhỏ. Buồm lộng sóng xô, mai về trúc nhớPhá cũi lồng vời vợi cánh chim bayTiếng nghẹn ngào như đời mẹ đắng cayTiếng trong trẻo như hồn dân tộc Việt. Mỗi sớm dậy nghe bốn bề thân thiếtNgười qua đường chung tiếng Việt cùng tôiNhư vị muối chung lòng biển mặnNhư dòng sông thương mến chảy muôn đời. Ai thuở trước nói những lời thứ nhấtCòn thô sơ như mảnh đá thay rìuiều anh nói hôm nay, chiều sẽ tắtAi người sau nói tiếp những lời yêu? Ai phiêu bạt nơi chân trời góc biểnCó gọi thầm tiếng Việt mỗi đêm khuya?Ai ở phía bên kia cầm súng khácCùng tôi trong tiếng Việt quay về. Ôi tiếng Việt suốt đời tôi mắc nợQuên nỗi mình quên áo mặc cơm ănTrời xanh quá môi tôi hồi hộp quáTiếng Việt ơi tiếng Việt xót xa tình… Ai người sau nói tiếp những lời yêu? 🌻 Ngoài Thơ Xuân Quỳnh Lưu Quang Vũ. Khám Phá Thêm Thơ Xuân Diệu Về Tình Yêu ❤️ Những Bài Hay Nhất
Tuyển tập những trang thơ Xuân Quỳnh ngọt ngào và lãng mạn khiến những bạn trẻ đang yêu thổn thức và rung động được khá nhiều độc giả trẻ quan tâm. Thơ tình yêu của Xuân Quỳnh luôn là sợi dây gắn kết hai trái tim đang yêu lại gần nhau và không thể thiếu trong mỗi tình yêu của đôi lứa. Gửi ngay đến người mình yêu bài thơ Xuân Quỳnh trong bài viết dưới đây nhé Dưới đây là những bài thơ Xuân Quỳnh lưu giữ mãi với độc giả. Thơ của Xuân Quỳnh luôn lắng đọng và làm lay động triệu trái tim đang yêu khiến trái tim bạn rung động và ấm áp hơn bao giờ hết. Cùng sưởi ấm tình yêu của mình bằng cách gửi đến người yêu thương những vần thơ tình vô cùng ngọt ngào và sâu lắng trong bài viết sau đây bạn nhé Thơ Xuân Quỳnh về tình yêu Nhắc đến thơ về tình yêu không thể không nhắc đến thơ Xuân Quỳnh được đâu nhé các bạn trẻ. Thơ tình Xuân Quỳnh luôn nồng nàn và bùng cháy với những cung bậc cảm xúc cồn cào da diết đến tột độ. Cùng nhau cảm nhận những vần thơ siêu hay dưới đây nhé bạn 1. Nói Cùng Anh Em biết đấy là điều đã cũ Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu Sự gắn bó giữa hai người xa lạ Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi Niềm đau đớn tưởng như vô tận Bỗng có ngày thay thế một niềm vui Điều hôm nay ta nói, ngày mai Người khác lại nói lời yêu thuở trước Đời sống chẳng vô cùng, em biết Câu thơ đâu còn mãi ngày sau Chẳng có gì quan trọng lắm đâu Như không khí như màu xanh lá cỏ Nhiều đến mức tưởng như chẳng có Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang Nhưng lúc này anh ở bên em Niềm vui sướng trong ta là có thật Như chiếc áo trên tường như trang sách Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa Tình anh đối với em là xứ sở Là bóng rợp trên con đường nắng lửa Trái cây thơm trên miền đất khô cằn Đấy tình yêu, em muốn nói cùng anh Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng Lòng tốt để duy trì sự sống Cho con người thực sự Người hơn. 2. Hoa Cỏ May Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ, Không gian xao xuyến chuyển sang mùa. Tên mình ai gọi sau vòm lá, Lối cũ em về nay đã thu. Mây trắng bay đi cùng với gió, Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ. Đắng cay gửi lại bao mùa cũ, Thơ viết đôi dòng theo gió xa. Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may Áo em sơ ý cỏ găm đầy Lời yêu mỏng mảnh như màu khói, Ai biết lòng anh có đổi thay? 3. Thơ Tình Cuối Mùa Thu Cuối trời mây trắng bay Lá vàng thưa thớt quá Phải chăng lá về rừng Mùa thu đi cùng lá Mùa thu ra biển cả Theo dòng nước mênh mang Mùa thu vào hoa cúc Chỉ còn anh và em Chỉ còn anh và em Là của mùa thu cũ Chợt làn gió heo may Thổi về xao động cả Lối đi quen bỗng lạ Cỏ lật theo chiều mây Đêm về sương ướt má Hơi lạnh qua bàn tay Tình ta như hàng cây Đã qua mùa gió bão Tình ta như dòng sông Đã yên ngày thác lũ Thời gian như là gió Mùa đi cùng tháng năm Tuổi theo mùa đi mãi Chỉ còn anh và em Chỉ còn anh và em Cùng tình yêu ở lại… – Kìa bao người yêu mới Đi qua cùng heo may. 4. Tự Hát Chả dại gì em ước nó bằng vàng Trái tim em, anh đã từng biết đấy Anh là người coi thường của cải Nên nếu cần anh bán nó đi ngay Em cũng không mong nó giống mặt trời Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống Lại mình anh với đêm dài câm lặng Mà lòng anh xa cách với lòng em Em trở về đúng nghĩa trái tim Biết làm sống những hồng cầu đã chết Biết lấy lại những gì đã mất Biết rút gần khoảng cách của yêu tin Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em Biết khao khát những điều anh mơ ước Biết xúc động qua nhiều nhận thức Biết yêu anh và biết được anh yêu Mùa thu nay sao bão giông nhiều Những cửa sổ con tàu chẳng đóng Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh Em lo âu trước xa tắp đường mình Trái tim đập những điều không thể nói Trái tim đập cồn cào cơn đói Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em Là máu thịt, đời thường ai chẳng có Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi. 5. Thuyền Và Biển Em sẽ kể anh nghe Chuyện con thuyền và biển “Từ ngày nào chẳng biết Thuyền nghe lời biển khơi Cánh hải âu, sóng biếc Đưa thuyền đi muôn nơi Lòng thuyền nhiều khát vọng Và tình biển bao la Thuyền đi hoài không mỏi Biển vẫn xa… còn xa Những đêm trăng hiền từ Biển như cô gái nhỏ Thầm thì gửi tâm tư Quanh mạn thuyền sóng vỗ Cũng có khi vô cớ Biển ào ạt xô thuyền Vì tình yêu muôn thuở Có bao giờ đứng yên? Chỉ có thuyền mới hiểu Biển mênh mông nhường nào Chỉ có biển mới biết Thuyền đi đâu, về đâu Những ngày không gặp nhau Biển bạc đầu thương nhớ Những ngày không gặp nhau Lòng thuyền đau – rạn vỡ Nếu từ giã thuyền rồi Biển chỉ còn sóng gió” Nếu phải cách xa anh Em chỉ còn bão tố. 6. Sóng Dữ dội và dịu êm Ồn ào và lặng lẽ Sông không hiểu nổi mình Sóng tìm ra tận bể Ôi con sóng ngày xưa Và ngày sau vẫn thế Nỗi khát vọng tình yêu Bồi hồi trong ngực trẻ Trước muôn trùng sóng bể Em nghĩ về anh, em Em nghĩ về biển lớn Từ nơi nào sóng lên? Sóng bắt đầu từ gió Gió bắt đầu từ đâu? Em cũng không biết nữa Khi nào ta yêu nhau Con sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức Dẫu xuôi về phương bắc Dẫu ngược về phương nam Nơi nào em cũng nghĩ Hướng về anh – một phương Ở ngoài kia đại dương Trăm nghìn con sóng đó Con nào chẳng tới bờ Dù muôn vời cách trở Cuộc đời tuy dài thế Năm tháng vẫn đi qua Như biển kia dẫu rộng Mây vẫn bay về xa Làm sao được tan ra Thành trăm con sóng nhỏ Giữa biển lớn tình yêu Để ngàn năm còn vỗ. 7. Cỏ Dại “Cỏ dại quen nắng mưa Làm sao mà giết được Tới mùa nước dâng Cỏ thường ngập trước Sau ngày nước rút Cỏ mọc đầu tiên” Câu thơ nào trong ý nghĩ vụt lên Khi tôi bước giữa một rừng cỏ dại Không nhà cửa. không bóng cây. Tim lối Cứ cường hào rẽ cỏ mà đi. Người dân quân tì súng lắng nghe Bài hát nói về khu vườn đầy trái Anh bỗng nghĩ đến một vùng cỏ dại Nỗi nhớ đầu anh nhớ quê anh Mảnh đạn bom và chất lân tinh Đã phá sạch không còn chi nữa Chỉ có sắt chỉ còn có lửa Và cuối cùng còn có đất mà thôi Thù trong lòng và cây súng trên vai Cùng đồng đội anh trở về làng cũ Anh nhận thấy trước tiên là cỏ Sự sống đầu anh gặp ở quê hương Có một lần anh tìm đến bà con Khi xúm xít quanh anh thăm hỏi Giữa câu chuyện có điều này đau nhói – Đất quê mình cỏ đã mọc lên chưa? Trong cuộc đời bình yên tựa nghìn xưa Gần gũi nhất vẫn là cây lúa Trưa nắng khát ước về vườn quả Lúc xa nhà nhớ một dáng mây Một dòng sông, ngọn núi, rừng cây Một làn khói, một mùi hương trong gió… Có mấy ai nhớ về ngọn cỏ Mọc vô tình trên lối ta đi Dẫu nhỏ nhoi không đáng nhớ làm chi Không nghĩ đến nhưng mà vẫn có. 8. Anh Cây bút gẫy trong tay Cặn mực khô đáy lọ Ánh điện tắt trong phòng Anh về từ đường phố Anh về từ trận gió Anh về từ cơn mưa Từ những ngày đã qua Từ những ngày chưa tới Từ lòng em nhức nhối… Thôi đừng buồn nữa anh Tấm rèm cửa màu xanh Trang thơ còn viết dở Tách nước nóng trên bàn Và lòng em thương nhớ… Ở ngoài kia trời gió Ở ngoài kia trời mưa Cây bàng đêm ngẩn ngơ Nước qua đường chảy xiết Tóc anh thì ướt đẫm Lòng anh thì cô đơn Anh cần chi nơi em Sao mà anh chẳng nói Anh, con đường xa ngái Anh, bức vẽ không màu Anh, nghìn nỗi lo âu Anh, dòng thơ nổi gió… Mà em người đời thường Biết là anh có ở! 9. Lời Ru Của Mẹ Lời ru ẩn nơi nào Giữa mênh mang trời đất Khi con vừa ra đời Lời ru về mẹ hát Lúc con nằm ấm áp Lời ru là tấm chăn Trong giấc ngủ êm đềm Lời ru thành giấc mộng Khi con vừa tỉnh giấc Thì lời ru đi chơi Lời ru xuống ruộng khoai Ra bờ ao rau muống Và khi con đến lớp Lời ru ở cổng trường Lời ru thành ngọn cỏ Đón bước bàn chân con Mai rồi con lớn khôn Trên đường xa nắng gắt Lời ru là bóng mát Lúc con lên núi thẳm Lời ru cũng gập ghềnh Khi con ra biển rộng Lời ru thành mênh mông. 10. Sân Ga Chiều Em Đi Sân ga chiều em đi Mênh mang màu nắng nhạt Bụi bay đầy ba lô Bụi cay xè con mắt Sân ga chiều em đi Gạch dưới chân im lặng Bóng anh in thành tàu Tóc anh xoà ngang trán Sân ga chiều em đi Bàn tay da diết nắm Vừa thoáng tiếng còi tàu Lòng đã Nam đã Bắc Anh thương nơi em qua Những phố phường nhộn nhịp Bỡ ngỡ trong ánh đèn Còn lạ người lạ tiếng Anh thương nơi em qua Những sương chiều mưa tối Dặm đường xa nắng dãi Chuyến phà con nước dâng Em xao xuyến trong lòng Nhớ về nơi ta ở Mùa thu vàng đường phố Lá bay đầy lối qua Ngọn đèn và trang thơ Tiếng thở đều con nhỏ Màu hoa trên cửa sổ Quán nước chè mùa đông Con tàu và dòng sông Ra đi rồi trở lại Hà Nội ơi Hà Nội Sân ga chiều em đi. Thơ Xuân Diệu về tình yêu Bên cạnh những bài thơ Xuân Quỳnh thì những bài thơ tình của Xuân Diệu cũng được các độc giả quan tâm và săn đón nhiệt tình. Thơ tình Xuân Diệu sâu lắng và ngọt ngào với những cung bậc cảm xúc trong tình yêu không kém thơ Xuân Quỳnh được tuyển chọn dưới đây dành đến bạn đọc Anh đã giết em Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh Từ đây anh không được yêu em ở trong sự thật Một cái gì đã qua, một cái gì đã mất Ta nhìn nhau, bốn mắt biết làm sao? Ôi! Em mến yêu! Em vẫn là người anh yêu mến nhất. Cho đến bây giờ ruột anh vẫn thắt Tim anh vẫn đập như vấp thời gian, Nhớ bao nhiêu yêu mến nồng nàn, Nhớ đoạn đời hai ta rạng rỡ Nhớ trời đất em cho anh mở Nhớ Muôn thưở thần tiên Ôi! Xa em, anh rơi vào vực không cùng Đời anh không em, lạnh lùng tê buốt Nhưng còn anh, còn em, mà đôi ta đã khác Ta hai người xa lạ – phải đâu ta! Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh Anh vẫn ước được em tha thứ Anh vẫn yêu em như thưở ban đầu Thê” mà tại sao ta vẫn xa nhau? Tại em cố chấp Tại anh đã mất Con đường đi tới trái tim em Anh đã giết em rồi, anh vần ngày đêm yêu mến Em đã giết anh rồi, em vứt xác anh đâu. Biển Anh không xứng là biển xanh Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng Bờ cát dài phẳng lặng Soi ánh nắng pha lê … Bờ đẹp đẽ cát vàng Thoai thoải hàng thông đứng Như lặng lẽ mơ màng Suốt ngàn năm bên sóng … Anh xin làm sóng biếc Hôn mãi cát vàng em Hôn thật khẽ, thật êm Hôn êm đềm mãi mãi Đã hôn rồi, hôn lại Cho đến mãi muôn đời Đến tan cả đất trời Anh mới thôi dào dạt … Cũng có khi ào ạt Như nghiến nát bờ em Là lúc triều yêu mến Ngập bến của ngày đêm Anh không xứng là biển xanh Nhưng cũng xin làm bể biếc Để hát mãi bên gành Một tình chung không hết, Để những khi bọt tung trắng xóa Và gió về bay tỏa nơi nơi Như hôn mãi ngàn năm không thỏa, Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi! Anh thương em ngủ Anh thương em khi ngủ Phong thái rất hồn nhiên. Em ngủ như trẻ nhỏ Ngon say một giấc liền. Tay em thả xuôi xuôi Như bơi vào cõi mộng Mắt em khép dài dài Dưới trán em lồng lộng. Em nằm in trẻ nhỏ Trong chiếc võng yêu thương Anh dệt giăng khắp chỗ Trong phòng, quanh quất giường. Anh thức nhìn em ngủ, Anh canh giấc cho em; Anh lắng nghe nhịp thở Ngực em điều xuống lên. Trở mình, tay ấp má Anh thương em dáng người Tin cậy vào cuộc sống, Tin ở anh trong đờị Sau một ngày đầy việc Chúc em tôi giấc lành! Anh vô cùng sung sướng Nếu em mơ thấy anh. Dối trá Nói chi nữa tiếng buồn ghê gớm ấy Để lòng tôi sung sướng muốn tiêu tan? Tất cả tôi rung rẩy tựa dây đàn Nghe thỏ thẻ chính điều tôi giấu kỹ, Sợ đôi mắt điềm nhiên và diễm lệ Vâng, nói chi để khiêu lại nguồn sầu Toi ngỡ đà cạn hẳn trong bấy lâu, Để lại nhóm cho cháy thêm ngọn lửa Tưởng gần tàn. – Yêu? yêu nhau? làm chi nữa! Tôi vẫn biết rằng tôi chẳng xứng người; Mùa xuân tôi chưa hề có hoa tươi; Tôi như chiếc thuyềnhư, hư, không bến đỗ; Tôi là một con chim không tổ, Lòng cô đơn hơn một đứa mồ côi, Nhặt nụ cười của thiên hạ, than ôi, Để tự nhủ “ta được yêu đấy chứ”. Tôi chỉ sống để hoài hoài tưởng nhớ Mãi mãi yêu, nhưng giấu giếm luôn luôn; Mà người thì,lơ đãng, dậm trên buồn, Bân đi hái những cành vui xanh thắm. Tôi biếtt lắm, trời ơi, tôi biết lắm! Hỡi lòng dạ xâu xa như vực thẳm! Tôi biết rằng người nói – vậy cười – chơi, Tiếng đã làm tôi tê tái cả người, Tim ngừng đập, để thu hồn nghe lắng, Máu ngừng chạy, để cho lòng bớt nặng. Tôi biết rằng, chỉ cách một ngày sau, Cây bên đường sẽ trông thấy tôi sầu, Đi thất thểu, đi lang thang, đi quạnh quẽ. Vì vội đến kiếm tìm nhau, tôi sẽ Chỉ thấy người thương nhưng chẳng thấy tình thương. Và như màu theo nắng nhạt, như hương Theo gió mất, tình người đành tản mác. Tôi sẽ trốn, thẫn thờ, ngơ ngác, Trái tim buồn như một bãi tha ma, Gượng mỉm cười “Người quên nghĩ rằng ta Sẽ đau đớn bởi một lời nói vội”. Vì khốn nỗi! tôi vẫn còn tin mãi Sự nhầm kia; tôi không thể không yêụ Dầu không tin, tôi càng cứ yêu nhiều Khi người nói, tiếng người êm ái quá … Có lúc, tưởng chỉ để rơi tàn lửa, Tay vô tình gây một đám cháy to Người tưởng buông chỉ một tiếng hẹn hò, Tôi hưởng ứng bằng vạn lời say đắm Đương rạo rực, thì thào, rối rắm Ngập lòng tôị – Mà ai ngó tới đâu Tôi điên cuồng, tất nhiên phải khổ đau, Tôi biết lắm, trời ơi, tôi biết lắm! Vậy, trót lỡ, tôi sẽ đành lẳng lặng Chịu mối tình gây lại bởi tay ai, Không cần xin, không trách móc, vì – ôi! Tôi chẳng biết làm cho lòng cứng cỏị Cứ như thế cho đến giờ đen tối Hoa ái tình chung phận đoá hồng khô, Mà trái tim đã ghê dáng hững hờ Đã chung phận của tro tàn bếp lạnh Tôi giấu sẵn một linh hồn hiu quạnh, Cho nên, liền chiều đó, tôi hết vuị Không thấy người bằng không thấy mặt trời, Tôi ôm ngực thử tìm xem biên giới Của sầu tủị. Nhưng, hỡi người yêu hỡi! Nó mênh mông, vô ảnh, bủa vây tôi; Yên ổn đi, thắc mắc đến đây rồi, Mơ ước tới, mà chán chường cũng lạị Và mơn trớn cả một kho ân ái, Tôi một mình đối diện với tình không Để lắng nghe tiếng khóc mất trong lòng. Hoa Đẹp Là Hoa Nhìn Với Mắt Em Hoa đẹp là hoa nhìn với mắt em Cửa sổ là khung có hình em ở giữa Tách nước – là ngón tay em cầm Quyển sách chao đèn là bóng em đọc mở Đường nhựa là đường in dấu vạn chân Duy có một dấu chân – em yêu dấu Tàu điện là tàu một đêm anh tiễn em đi Em có nhớ một buổi chiều ta dạo trong sân Văn Miếủ Vũ trụ là chốn anh được gặp em Thời gian là nơi anh với em sinh cùng thời đại Em ơi! Em đã mở cho anh Cánh cửa vô cùng, xin chớ bao giờ khép lại …. Thơ Xuân Quỳnh Sóng Trong tuyển tập thơ Xuân Quỳnh không thể bỏ qua được tác phẩm Sóng vô cùng sâu sắc và da diết. Tình cảm, tình yêu và cả tình thương đôi lứa được gói gọn chỉ với “Song” thôi. Cùng nhau đọc lại những vần thơ “Sóng” của Xuân Quỳnh để cảm nhận được hết sự nhớ thương trong tình yêu bạn nhé Sóng Dữ dội và dịu êm Ồn ào và lặng lẽ Sông không hiểu nổi mình Sóng tìm ra tận bể Ôi con sóng ngày xưa Và ngày sau vẫn thế Nỗi khát vọng tình yêu Bồi hồi trong ngực trẻ Trước muôn trùng sóng bể Em nghĩ về anh, em Em nghĩ về biển lớn Từ nơi nào sóng lên? Sóng bắt đầu từ gió Gió bắt đầu từ đâu? Em cũng không biết nữa Khi nào ta yêu nhau Con sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức Dẫu xuôi về phương bắc Dẫu ngược về phương nam Nơi nào em cũng nghĩ Hướng về anh – một phương Ở ngoài kia đại dương Trăm nghìn con sóng đó Con nào chẳng tới bờ Dù muôn vời cách trở Cuộc đời tuy dài thế Năm tháng vẫn đi qua Như biển kia dẫu rộng Mây vẫn bay về xa Làm sao được tan ra Thành trăm con sóng nhỏ Giữa biển lớn tình yêu Để ngàn năm còn vỗ. Trên đây là những bài thơ Xuân Quỳnh, Xuân Diệu lãng mạn, ngọt ngào da diết được chúng tôi tổng hợp và chọn lọc gửi đến độc giả, hi vọng đã mang đến cho các bạn những giây phút thoải mái và thư giãn. Chúc các bạn sẽ có được tình yêu trong cuộc sống này nhé Có thể bạn đang quan tâm Thơ hay Liên hệ đặt quảng cáo Có Zalo Giới thiệu Liên hệ Chính sách bảo mật Chính sách quyền riêng tư nơi để bạn tìm thấy những câu nói hay, status hay, danh ngôn hay, lời chúc hay kèm những câu caption thả thính hài hước để chia sẻ lên mạng xã hội. Name Vài Thứ Hay Ho Website Phone 0979107410 Address 49 đường Trần Hưng Đạo, Phường Đội Cung, Thành phố Vinh, Tỉnh Nghệ An Gmail vaithuhayhocom Tìm kiếm Stt hay Stt hay về tình yêu Lời chúc hay Câu nói hay Châm ngôn hay Stt hài hước Stt vui Thơ hay Cap hay Cap thả thính Stt thả thính Thơ thả thính Hình ảnh đẹp Ảnh nền đẹp Hình nền đẹp
thơ xuân quỳnh tình yêu và nỗi nhớ