Truyện: Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy (full) - Tống Vy - Đường Hạo Tuấn - Chương 415- Website đọc truyện online miễn phí mãi mãi - tamlinh247 Vợ "chuẩn", mỗi tội thích hở! Sexy là điều khiến Nga quyến rũ thành công chồng mình là Dương (Quận 7, TP HCM). Ngay từ những ngày mới yêu, sự sexy của chị đã khiến anh bị chinh phục hoàn toàn. Nhưng cũng chính vì điều này, anh suốt ngày ghen bóng ghen gió với những ánh Truyện Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy - Chương 637 với tiêu đề 'Cô điên rồi sao,' Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật; Tống Vy thật sự không muốn đả kích cô ta, đành phải nắm chặt lòng bàn tay để nín cười: "Nếu thế thì cô cố lên Chàng cầu thủ xứ Nghệ đã chính thức lên chức bố rồi cả nhà ơi. Bà xã của Công Phượng tiết lộ chồng đang tập bế con khiến fan càng thêm mừng rỡ Mới đây trên trang cá nhân của mình, Công Phượng vui mừng thông báo đến người thân, bạn bè và người hâm mộ anh và vợ Viên Minh đã chính thức chào đón con đầu lòng: "Phượng lên chức rồi cả nhà ơi". Vợ chồng Công Phượng đón con trai đầu lòng vào tháng 8/2021, đến nay được hơn 1 tuổi. Cậu nhóc có tên đáng yêu là Mito. Mặc dù là người nổi tiếng được nhiều người yêu mến nhưng Công Phượng lại rất kín kẽ thông tin về gia đình, thậm chí kể từ khi lập gia đình, có con, anh chưa từng 1 lần để lộ hình ảnh về vợ và con trai khiến ai nấy đều tò mò. cash. Bạn đang đọc truyện Long phượng song bảo vợ bầu lại muốn chạy full miễn phí được cập nhật tại Hãy để lại bình luận và nhấn theo dõi để cập nhật các chương mới nhất của truyện Long phượng song bảo vợ bầu lại muốn chạy này nhé. Truyện Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy – Tống Vy – Đường Hạo Tuấn. Dù gì cũng xảy ra chuyện cũng như vậy, còn nếu không chia ly thì Mạnh Ngọc chẳng đáng làm nam nhi. Thấy thể hiện thái độ hờ hững của Đường Hạo Tuấn, Mạnh Ngọc nhất thời chưa biết phải nói gì. Anh lặng im một lúc, rồi hỏi “Hạo Tuấn, cậu định xử trí Giai Nhi như thế nào?” Câu hỏi này vừa mới khiến cho Đường Hạo Tuấn nheo mắt lại “Cậu muốn cầu xin giúp cô ta?” Mạnh Ngọc bị nói trúng tim đen, nên tương đối xấu hổ cúi đầu “Cứ cho là thế đi, dù không hề ái tình nữa thì cũng còn tình bạn, nên tôi không còn bất chấp cô ấy được.” Đường Hạo Tuấn không nói gì, mà chỉ nhìn chằm chằm Mạnh Ngọc, khiến cho người xung quanh không đoán thù ra được trong người anh vừa mới nghĩ gì. Bị nhìn chằm chằm cũng như thế, Mạnh Ngọc càng sức ép gấp nhiều lần, trán toát những giọt mồ hôi, giờ Đường Hạo Tuấn mới báo cáo “Tôi chỉ cần thể nói, tôi đã không thể lấy online cô ta.” Mắt Mạnh Ngọc bỗng thu nhỏ lại, khắp cơ thể cứng đờ. Ý Đường Hạo Tuấn là, đã không thể lấy online Lâm Giai Nhi, cũng nhưng đã xử thẳng cánh cô ta. Còn mạnh đến cỡ nào, nhìn vào đôi mắt lạnh lẽo không chút cảm mếm của Hạo Tuấn, Mạnh Ngọc vừa mới biết rất rõ nét, cam đoan sản phẩm đã là việc mà anh không có gan nghĩ tới. “Hạo Tuấn…” “Được rồi, cậu ra phía bên ngoài đi.” Đường Hạo Tuấn xua tay, hạ lệnh đuổi quan tương đốich. Mạnh Ngọc mấp máy môi, cũng như có muốn nói nào đấy, cũng nhưng thấy khuôn mặt lạnh lùng của Đường Hạo Tuấn, đến cuối đã không nói gì cả, mà thở dài, luân phiên người rời đi. Đường Hạo Tuấn thấy anh ta rời đi, thì nhắm mắt nhắm mũi lại, nằm xuống giường đợt nữa. Đầu anh đã còn đấy tương đối mơ mòng, là di chứng của thuốc mê, nên anh rất cần phải giải tỏa một lúc vừa được. Đường Hạo Tuấn ngủ đến chiều, khắp cơ thể mới trọn vẹn hồi phục, rồi xuất viện, đi tới hotel. Anh không đi tìm kiếm Lâm Giai Nhi, mà đi gặp người con gái tối qua trước. Người con gái vốn bị giam cầm lại vừa mới rất sợ hãi rồi, lúc nhìn thấy được Đường Hạo Tuấn mở cửa, cô ta càng sợ đến mức độ dung nhan mặt trắng bệch. “Tổng… tổng bảng giám đốc Đường.” Người con gái run rẩy gọi. Đường Hạo Tuấn mặt không cảm giác nhìn cô “Lâm Giai Nhi vừa mới cho cô bao nhiêu tiền?” Người con gái hiểu ý cả anh, nên quỳ xuống cầu xin ngay “Tổng bảng giám đốc Đường, tôi biết không nên rồi, tôi đừng nên nhất thời tham lam chút tiền đó, mà sinh hoạt giúp cô Lâm, tôi xin lỗi, mong anh bỏ dở cho tôi được không, khi đã tôi đã không thể dám nữa.” Dứt lời, cô ta quỳ tới chỗ Đường Hạo Tuấn, định ôm đùi anh. Nhưng Đường Hạo Tuấn vừa mới sớm đoán thù trước, nên đá cô ta ra ngay. Hãy tham gia Group cùng chúng mình trên Facebook để cùng tương tác nhé. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để tòa kéo dài trong hai tiếng đồng hồ cuối cùng mới kết Tống Huyền đạo nhái vốn dĩ đã có bằng chứng chắc chắn, thêm vào đó còn có sự có mặt nhà thiết kế gốc và Tống Vy là người làm dù Tống Huy Khanh có mời luật sư cho Tống Huyền thì cũng vô cùng, bởi vì hành động đạo nhái xấu xa, cùng với những con số lợi ích đã đạt được quá lớn, Tống Huyền đã bị phán sáu năm tù, tất cả tài sản đứng tên đều được trả lại cho các nhà thiết kế có nghĩa là, Tống Huyền không những phải ngồi sáu năm tù, mà toàn bộ tài sản cũng bị mất hết. Tuy rằng Tống Huyền không thể chấp nhận nổi kết quả này, nhưng cũng chẳng thể phản kháng được, chỉ có thể kìm nén sự không cam lòng, để cảnh sát tòa án dẫn bị dẫn đi, lướt qua bên cạnh Tống Vy thì cô ta dừng lại “Tống Vy, tôi rơi vào kết cục này, chắc cô vui lắm nhỉ?” Tống Vy tao nhã chỉnh lại vạt váy, cười nhạt, nói “Đương nhiên, bởi vì tôi có thể không thấy cô trong suốt sáu năm mà.” “Ha, cô đừng có đắc ý quá sớm, cho dù tôi có vào tù thì cô tưởng cô được sống yên ổn sao? Tôi nói cho cô biết, không đời nào, người phụ nữ kia sẽ không tha cho cô đâu!” Tống Huyền cười âm u mặt Tống Vy trầm xuống, đứng dậy khỏi chỗ ngồi “Người phụ nữ kia? L?” Tống Huyền cong môi “Xem ra cô cũng chẳng biết gì về cô ta nhỉ.” “Quả nhiên là L, cô quen cô ta, rốt cuộc cô ta là ai?” Tống Vy bước lên trước một bước, nghiêm giọng chất Huyền nhìn dáng vẻ nôn nóng muốn biết của cô, cười càng thêm quá đáng “Cô muốn biết à, tôi cứ không nói cho cô biết chỉ có thể nói rằng, người phụ nữ kia là một ả điên, mà cô lại bị cô ta ghim rồi, kết cục chắc chắn sẽ chẳng tốt đẹp gì đâu.” Nói xong, Tống Huyền đẩy xe lăn đi về phía Vy nhìn theo bóng lưng cô ta, siết chặt tay lớn tiếng hét lên “Cô ta có phải Lâm Giai Nhi không!” Tống Huyền không đáp lại, đến cả xe lăn cũng không dừng, thậm chí bóng lưng cũng chẳng có gì bất Vy cụp mắt xuống thấp giọng lẩm bẩm “Cô ta không hề có chút phản ứng nào với cái tên Lâm Giai Nhi này, lẽ nào thực sự không phải Lâm Giai Nhi sao?” Cô còn chưa suy nghĩ vấn đề này được bao lâu đã bị cuộc gọi của Giang Hạ gọi tới cắt đứt.“Vy Vy, tớ thấy tin tức rồi, phiên tòa đã kết thúc, Tống Huyền cũng đã bị phán nay chúng ta đi uống rượu đi, chúc mừng một chút, thấy thế nào?” Giang Hạ gọi điện tới hưng phấn đề Vy cũng không muốn làm cô ấy cụt hứng, gật đầu đồng ý “Được đó.” “Vậy cứ quyết định thế nhé, bảy giờ tối, gặp nhau ở chỗ rồi, tớ đi làm thủ tục xuất viện cho Kiều Phàm đây.” Giang Hạ vỗ tay cười nói.“Thủ tục xuất viện?” Tống Vy hơi sửng sốt “Sao Kiều Phàm đã xuất viện rồi?” “Đúng vậy, xương sườn anh ấy đã lành lại rồi, sau này hồi phục từ từ là được, không cần nằm viện tiếp nữa anh ấy vẫn còn có bệnh nhân đợi anh ấy làm phẫu thuật mà.” Giang Hạ quay đầu, thoáng nhìn phòng bệnh rồi nói. Tống Vy gật đầu “Thế à, vậy được rồi, vậy hai ngày nữa chúng ta tổ chức một bữa tiệc chúc mừng xuất viện cho Kiều Phàm đi.” “Được, vậy tới lúc đó chúng ta sẽ bàn bạc.” Tống Vy “ừ” một tiếng rồi cúp ra khỏi tòa án, Tống Vy đi tới trước xe, lấy chìa khóa ra định ấn thì đột nhiên Tống Huy Khanh ngăn cô Vy nhìn người dường như già đi hơn mười tuổi trước mắt, nội tâm không hề dao động, không vui không buồn, vô cùng bình tĩnh “Có chuyện gì sao? Nếu như tới hỏi tội tôi vì Tống Huyền, vậy thì không cần thiết đâu, bởi vì tôi sẽ không quan tâm tới ông.” “Tội của Huyền Nhi đã được quyết định rồi, ba tìm con hỏi tội thì còn có tác dụng gì không?” Khuôn mặt già nua của Tống Huy Khanh nở nụ cười châm Vy vuốt mái tóc “Vậy rốt cuộc ông muốn làm gì?” “Ba tới để hỏi con, bây giờ Tiểu Kim thế nào rồi?” Tống Huy Khanh nhìn thấy ông ta hỏi tới em trai mình, đôi mắt Tống Vy lập tức nheo lại “Bảy năm trước ông ghét bỏ Tiểu Kim vì sức khỏe yếu ớt, mắc bệnh tim bẩm sinh, nghi ngờ Tiểu Kim không phải con trai ông, bây giờ ông lại hỏi tới Tiểu Kim làm gì?” . “Năm năm trước, ba mẹ cô ly hôn, người ba máu lạnh tàn nhẫn của cô đuổi bọn họ ra khỏi cửa nhà. Để bệnh cho em trai bị bệnh tim, Tống Vy lén vào phòng của Đường Hạo Tuấn, diễn một vở kịch thay xà đổi cột’!Năm năm sau, cô cùng hai đứa cục cưng về nước, mục đích chính là để đoạt về tất cả mọi thứ nên có!Bất ngờ gặp lại người đàn ông quyền thế ngút trời nhất của thành phố Giang- Đường Hạo Tuấn.“Sao con trai của cô giống hệt tôi vậy?” Giọng nói của Đường Hạo Tuấn thấp Vy “....”Cục cưng “Daddy, mau cùng mami sinh thêm đứa em cho con à!” Ca khúc Tình Vợ Chồng Lính do ca sĩ Phi Bằng, Thúy Hà thể hiện, thuộc thể loại Trữ Tình. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát tinh vo chong linh mp3, playlist/album, MV/Video tinh vo chong linh miễn phí tại CHƯƠNG 474 Ngay sau đó, Đường Hạo Tuấn nâng cằm cô lên, cúi đầu hôn xuống. Tống Vy có hơi sửng sốt, sau đó phản ứng lại, choàng tay lên cổ anh, bắt đầu đáp lại nụ hôn. Đường Hạo Tuấn cảm nhận được, trong mắt ánh lên ý cười, nụ hôn càng nồng nhiệt hơn, tới khi Tống Vy có chút khó thở, anh mới buông cô ra. “Đi thôi.” Đường Hạo Tuấn lau vệt nước trên khóe môi, nắm tay cô đi về phía cửa biệt thự. Tống Vy tức giận nhìn phía sau gáy anh “Môi em sưng đỏ lên cả rồi.” Đường Hạo Tuấn nhìn thoáng qua môi cô “Không sao, sẽ hết thôi.” “Hừ!” Tống Vy bĩu môi, không thèm để ý tới anh. Một tiếng sau, tới nhà họ Tống. Chú Lưu, quản gia của Tống Huy Khanh đã đợi sẵn ở cửa, chờ Đường Hạo Tuấn tới. Thấy xe của Đường Hạo Tuấn thì vội vàng tiến lên nghênh đón, còn tự mình mở cửa xe “Tổng giám đốc Đường, anh tới rồi.” Đường Hạo Tuấn cũng không để ý tới ông ta, xuống xe đóng cửa lại, đi tới phía ghế phụ. Chú Lưu nghi hoặc nhìn anh. Lẽ nào trong xe còn có người khác? Rốt cuộc là người nào có mặt mũi lớn như vậy, khiến tổng giám đốc Đường phải đích thân mở cửa xe. Đang mải suy nghĩ thì người trong xe đã bước xuống. Sau khi thấy rõ diện mạo cô, chú Lưu kinh ngạc lắp ba lắp bắp “Cô… cô hai?” Không ngờ người trong xe lại là Tống Vy. Sao cô và tổng giám đốc Đường lại ở cùng nhau? Tống Vy nhìn vẻ mặt kinh ngạc của chú Lưu, biết trong lòng ông ta đang nghĩ gì, chắc chắn là đang suy đoán quan hệ của cô và Đường Hạo Tuấn. “Chú Lưu, lâu rồi không gặp.” Tống Vy hờ hững cười, khoác tay Đường Hạo Tuấn. Chú Lưu thấy hành động của cô, sao còn có thể không hiểu. Hai người, rõ ràng là một đôi! Chú Lưu cười vô cùng gượng ép “Cô hai, đã lâu không gặp, mời vào trong ạ.” Đường Hạo Tuấn nâng cằm, dẫn Tống Vy vào biệt thự. Khi Tống Vy đi còn quay lại nhìn thoáng qua chú Lưu. Cô còn tưởng ông ta sẽ hỏi quan hệ của cô và Đường Hạo Tuấn. Không ngờ là cô nghĩ nhiều rồi. Đi vào biệt thự, bên trong đã có rất nhiều khách mời tới, già trẻ gái trai đều có cả. Những người này tới, cũng xem như là nể mặt Tống Huyền. “Tổng giám đốc Đường, cô hai, hai người ngồi đợi chút, tôi đi nói với ông chủ một tiếng.” Chú Lưu dẫn Tống Vy và Đường Hạo Tuấn tới một chỗ, ý bảo hai người ngồi xuống trước. Tống Vy và Đường Hạo Tuấn cũng không khách khí, ngồi xuống. Chú Lưu vội vàng lên tầng, vào phòng sách thông báo cho Tống Huy Khanh. Tống Huy Khanh nhanh chóng đi xuống, thấy hai người ngồi bên nhau, vẻ mặt có chút phức tạp. Nhưng rất nhanh, sự phức tạp này đã bị ông ta thu lại, mang theo nụ cười hiền từ đi tới “Hạo Tuấn, Vy Vy, các con tới rồi.” Tống Vy bị giọng điệu nhẹ nhàng này của Tống Huy Khanh khiến cả người nổi da gà, không khỏi rùng mình một cái. “Lạnh à?” Đường Hạo Tuấn quay đầu nhìn cô. Tống Vy lắc đầu “Không phải, thấy ghê tởm thôi.” Đường Hạo Tuấn nhướng mày, lập tức hiểu ra vì sao cô ghê tởm, khẽ cười một tiếng. Tống Huy Khanh cũng biết Tống Vy nói mình ghê tởm, trong lòng tức giận, nhưng nghĩ tới lời chú Lưu, ông ta lại đè nén nỗi giận này xuống. Huyền Nhi đã không còn rồi, nửa đời sau của ông ta, chỉ có thể dựa vào Tiểu Kim và con nhóc chết tiệt Tống Vy này thôi. Quan trọng là, con nhóc chết tiệt này đã ở bên Đường Hạo Tuấn, ông ta không thể đắc tội được, chỉ có thể lấy lòng.

lòng phượng song bảo vợ